Mùa hè chói chang, trên đỉnh núi. Lạc Ngưng mặc một bộ quần áo màu xanh đứng bên vách đá ngàn trượng. Sau lưng nàng là một lầu canh được xây dựng bằng đá đen, có thể trực tiếp nhìn ra con sông quanh co bên ngoài ngọn núi. Gió nhẹ khẽ trêu chọc mái tóc dài đen nhánh của Lạc Ngưng. Đôi mắt hoa đào xinh đẹp kia xuyên qua núi non trùng điệp, nhìn về phía Vân Châu xa xôi không thể với tới, trong lòng tràn ngập sự hỗn loạn. Thiên Nam là cách gọi chung, vị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.