Mục lục
Nữ Hiệp Chậm Đã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại thời điểm đại môn của tiêu cục Trấn Viễn xuất hiện rối loạn, trên lầu 2 của tiệm vải cách đó không xa, có một người đã phát hiện ra. Một nữ tử xinh đẹp từ phía sau bàn đọc sách đứng dậy, chậm rãi đi đến bên cửa sổ nhìn xuống.

Nữ tử mặc váy ngắn chiết eo, thân trên là bộ áo giao lĩnh màu đỏ sậm bao trọn lấy lồng ngực trĩu nặng của nàng. Thắt lưng vừa đủ luồn qua cái eo nhỏ nhắn, những dãy hạt bích châu từ trên thắt lưng rủ xuống đung đa đung đưa bên chiếc váy trắng nhạt lai quần. Hai con ngươi như hai quả hạnh, trên môi điểm thêm chu sa màu đỏ thẫm phối hợp với khí chất tài trí khiến cho nàng vừa mỹ lệ lại không mất đi vẻ ổn trọng và trưởng thành.

Nhìn thấy Dạ Kinh Đường tới cửa gây sự, nữ tử chưa từng tỏ ra tức giận, đôi mắt hạnh trời sinh quyến rũ ngược lại toát ra vẻ tò mò:

"Xương cứng, mặt lạnh, hơi thở đều, vừa tao nhã, vừa nghĩa hiệp lại không kém phần ngông cuồng. . . tướng mạo thật là đẹp đẽ."

Nha hoàn đứng ở phía sau nhón chân lên quan sát phía xa xa: "Đúng vậy ạ, thật là tuấn tú! Chỉ có điều đầu óc thoạt nhìn không dùng được, phá quán cũng không tìm hiểu bối cảnh trước. Chúng ta có nên lên tiếng nhắc nhở hay không, để tránh Trần Bưu ra tay quá nặng. . ."

Oành ——

Sau một tiếng vang nhỏ, Trần Bưu bị ấn vào cây cột, trên đường lâm vào yên tĩnh, cũng làm cho hai nữ tử cảm thấy tức cười.

"Cha ta là Bùi Viễn Phong. . ."

Một giọng nói trong trẻo truyền đến. Ánh mắt của nữ tử kiều diễm thay đổi từ vẻ ngả ngớn khi nhìn thấy một chàng đẹp trai, lập tức biến thành vẻ nghiêm túc, tiếp theo lại toát ra ánh mắt nóng bỏng như “hạn hán lâu ngày gặp dòng nước mát”.

Nhưng mà loại phản ứng này cũng không phải là nữ tử xinh đẹp có lòng bất chính đối với Dạ Kinh Đường.

Nữ tử được gọi là 'Bùi Tam Nương', tên thật là Bùi Tương Quân. Nhìn cách ăn mặc của nàng giống như là nữ con cháu nhà thương nhân tầm thường, nhưng dưới vẻ ngoài dịu dàng và mỹ miều này lại có một tầng thân phận khác: Người chấp chưởng của hào phú trên giang hồ đương thời, Hồng Hoa lâu!

Vương triều Đại Ngụy lập quốc đã được 6 năm, hiện tại là Nữ Đế thượng triều. Bắc có cường địch nhìn chằm chằm, trong triều lại có nhiều vương gia có bụng dạ khó lường, thế cuộc hỗn loạn tưng bừng đã thai nghén ra một “giang hồ” phồn thịnh chưa từng có.

Trên giang hồ, người có thể hùng trấn một phương có thể được xưng là tông sư, đứng đầu tông sư chính là “Nhất Tiên, Nhị Thánh, Bát Đại Khôi”, là 11 người mạnh nhất trong thiên hạ, ngay cả triều đình đều phải đối đãi cẩn thận.

Mà người chấp chưởng tiền nhiệm của Hồng Hoa lâu chính là Bùi Thương. Y là “Thương Khôi” trong Bát Đại Khôi, đứng hàng “Thiên Hạ Đệ Thất”, Hồng Hoa lâu ở trên giang hồ cũng có thể coi là có địa vị không tầm thường.

Thương Khôi Bùi Thương là sư phụ của Bùi Tương Quân, cha đẻ của Bùi Viễn Phong, nói đúng ra cũng là ông nội nuôi của Dạ Kinh Đường.

Bùi Viễn Phong vốn là con thứ của Bùi gia, thuở nhỏ có tư chất kinh người, nhưng vì có tranh chấp với người trong nhà nên đã bỏ nhà đi bụi, thề không danh dương thiên hạ sẽ không trở về.

Kết quả không nói cũng hiểu, Bùi Viễn Phong đến chết đều lặng lẽ vô danh, cũng không thể dạy cho Dạ Kinh Đường công phu chân chính. Không phải là y không nguyện ý, mà là không muốn làm cho Dạ Kinh Đường lại giẫm lên vết xe đổ của lão.

Sau khi Bùi Viễn Phong chết lại muốn Dạ Kinh Đường vào kinh thành cắt đứt quan hệ với gia môn cũng không phải là muốn khảo nghiệm tâm tính của Dạ Kinh Đường, mà là muốn tạo cho hắn một cái “danh thiếp”.

Người bình thường cũng sẽ không “trọng tình trọng nghĩa” đến mức nghe lời một người chết nói, chịu bỏ qua gia nghiệp để trở thành một tên lang thang không nhà để về.

Nhưng Bùi Viễn Phong biết rõ Dạ Kinh Đường sẽ làm như vậy. Cử động lần này của lão chỉ là vì để cho người trong nhà thấy được điểm này, để Dạ Kinh Đường có thể tiến vào Hồng Hoa lâu, trở thành người chấp chưởng kế nhiệm và danh hiệu “Thương Khôi”. Đây mới là di sản chân chính mà Bùi Viễn Phong lưu lại cho nhi tử.

Nhưng mà Bùi Viễn Phong cũng không ngờ tới là tình hình hiện tại của Bùi gia cũng không tốt hơn lão bao nhiêu.

Bùi Thương đã tạ thế nhiều năm trước, trưởng tử kế thừa vị trí lại chết dưới tay địch thủ, danh hào “Thương Khôi” đổi chủ, chỉ có thể do tiểu đồ đệ Bùi Tương Quân kế nhiệm chấp chưởng Hồng Hoa lâu.

Bản thân Bùi Tương Quân là nữ nhi, võ nghệ tuy không thấp, nhưng chênh lệch khá xa với “Bát Đại Khôi”, căn bản không đủ khả năng làm cái xà nhà lớn để chống đỡ một hào môn đứng đầu giang hồ. Thế cho nên “quân chủ mới lập vị, lòng dân còn bất an”, uy danh của Hồng Hoa lâu rớt xuống nghìn trượng.

Ngoài có thế lực giang hồ thôn tính tài lộ, trong có các đại đường chủ đoạt quyền, Bùi Tương Quân đã sớm không ngồi vững vị trí này rồi. Thậm chí nàng đã từng phái người bí mật tìm kiếm tung tích của “Nhị gia”, trông chờ lão có thể trở về giữ thể diện.

Chuyện Bùi Viễn Phong đã nhập thổ vi an đối với Bùi gia mà nói hiển nhiên là một tin dữ, nhưng Dạ Kinh Đường có thể “về nhà” cũng coi như mang đến một đường sinh cơ cho Bùi gia đang lung lay sắp đổ. Bùi gia hiện tại thật sự quá cần một vị “thiếu chủ” kinh tài tuyệt diễm để đảm đương vai trò Định Hải Thần Châm, ngăn chặn tình cảnh loạn trong giặc ngoài của Hồng Hoa lâu!

Cũng là bởi vì như thế, cho nên sau khi Bùi Tương Quân phát hiện thân thủ của Dạ Kinh Đường không tầm thường, lại biết được thân phận của hắn, nàng mới lộ ra vẻ mặt “đói khát” đến như vậy.

Mắt thấy Dạ Kinh Đường chuẩn bị ra đi không lời từ biệt, ngay khi hắn vừa đi qua dưới cửa, Bùi Tương Quân lập tức đẩy cây gậy chống cửa sổ một cái. Bàn tay trắng nõn khẽ khều nhẹ, đẩy cây gậy rớt xuống bên dưới.

Đương đương đương ~~~

Dạ Kinh Đường đang dắt ngựa đi trên đường lập tức ngẩng đầu lên, trong đôi mắt hiện ra hình bóng của một mỹ nhân đứng bên cửa sổ, nhưng hắn cũng không lộ ra vẻ kinh ngạc như những nam tử tầm thường khác:

"Cô nương làm sao lại không cẩn thận như vậy?"

Dung mạo của Bùi Tương Quân quá mức kiều diễm, có cực ít nam tử nhìn thấy nàng mà có thể bất động như núi. Nàng thấy vậy không khỏi âm thầm gật đầu, bên ngoài ra vẻ không vui nói:

"Không biết lớn nhỏ! Ta là Bùi Tương Quân, là sư muội của nghĩa phụ ngươi, người trong nhà đều gọi ta là Tam Nương. Ngươi là nhi tử của nhị ca ta, tại sao vừa mới về nhà, không chào hỏi một câu đã muốn chạy đi rồi?"

Sư muội của nghĩa phụ. . .

Là sư cô sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK