Hết thảy đều két thúc, mặt đường yên tĩnh trở lại. “Hộc hộc...” Dạ Kinh Đường thở hổn hển. Sau khi thu đao vào vỏ, hắn bèn quay đầu nhìn về phía Lạc Ngưng. Có thể thấy Lạc Ngưng đang che vai trái, đôi môi nàng khẽ mở, ngẩn người nhìn hắn. “Vết thương thế nào rồi?” Dạ Kinh Đường tiến nhanh về phía trước, đỡ lấy cánh tay trái của Lạc Ngưng để quan sát. Vòng eo Lạc Ngưng khẽ vặn vẹo né tránh, không để Dạ Kinh Đường sờ vào, cũng không kịp quan tâm thương thế của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.