Chương 19: Người mới thay mặt người cũ
Hắc Nha độc lập với lục bộ. Hắc Nha có thể tiến hành tuần tra, bắt giữ, thẩm vấn, tạm giam và hành quyết với các tội phạm quan trọng ngay tại phía sau nha môn. Chính xác mà nói, là ở ngay phía dưới Minh Ngọc lâu.
Dạ Kinh Đường đi theo Thương Tiệm Ly nửa ngày, dần dần đi tới gần Minh Ngọc lâu thì phát hiện đằng sau đó là một phủ đệ khổng lồ. Đằng sau bức tường cao ấy là các tòa lầu các mọc rừng, cỏ cây thành hàng, thể hiện rõ ràng sự xa hoa và khí phái của một phủ đế vương.
"Đây là cửa sau của phủ Tĩnh Vương sao?"
"Hắc Nha là tư vệ của Tĩnh vương, theo lý thuyết nơi này chính là nhà ngoài của phủ Tĩnh Vương, cửa lớn của Hắc Nha mới là cửa sau của vương phủ."
Thương Tiệm Ly rời khỏi hành lang và đi vào cầu thang dẫn xuống lòng đất. Có thể khiến cho Hắc Nha xuất động binh mã đều không phải là người tầm thường. Đa số phạm nhân mà Hắc Nha bắt được đề sẽ bị giết ngay tại chỗ, không để cho bọn họ sống lâu thêm một khắc, vậy nên trong địa lao của Hắc Nha cũng không giam giữ bao nhiêu người.
Ngay khi Dạ Kinh Đường bước vào phòng giam dưới lòng đất, hắn lập tức cảm giác một luồng khí lạnh âm u đập vào mặt. Phía trước là hành lang sâu không thấy đáy, ngọn đèn dầu ở dọc đường nhìn giống như quỷ hỏa.
Sau khi đi chừng hơn trăm bước về phía trước, Dạ Kinh Đường lại đi xuống thêm hai tầng nữa cho đến khi đi tới một phòng hầm ngầm dưới đất.
Bên ngoài tầng ngầm là hai ngục tốt đang đứng canh gác, trong phòng bốn phía đều không có cửa sổ, thắp đèn dầu lên có thể thấy một cái giếng trời.
Phía trên được che bằng hàng rào sắt nối với đầu giếng bằng khóa sắt. Mỗi thanh sắt dày bằng cổ tay người đàn ông, chỉ riêng sức nặng đã khiến người bình thường không thể nhấc nổi chứ chưa nói đến phá khóa sắt.
Dạ Kinh Đường đi tới bên cạnh giếng trời, thò đầu nhìn vào bên trong một cái.
Phía dưới Giếng trời là một gian thạch thất, có đặt một số đồ dùng sinh hoạt hằng ngày và một tên tù nhân đang ngồi dựa vào tường. Tù nhân ăn mặc coi như sạch sẽ nhưng đầu tóc lại để xõa xuống bù xù, tay chân bị trói bằng xích sắt dày cộp, khung xương rất lớn nhưng thân thể lại hết sức gầy gò.
Dạ Kinh Đường từ miệng giếng ló đầu ra thì phát hiện tù nhân cũng đang ngẩng đầu lên. Trên mặt lão có vài nếp nhăn, nhìn mặt ước chừng người này đã trên dưới 50 tuổi, nhưng hai mắt lấp lánh có thần, không chút nào hiện ra vẻ chán chường. Tựa như không phải lão đang ngồi trong ngục giam mà đang ngồi ở nhà của mình nhìn vị khách bất chợt đến thăm vậy.
Tuy nhiên, sau khi phát hiện ra là một khuôn mặt xa lạ, tù nhân lại khôi phục tư thế ngồi xếp bằng và nhắm hai mắt lại.
Dạ Kinh Đường dò hỏi: "Đây chính là Cừu đại hiệp sao? Khóa chặt như vậy à?"
"Những thứ này chẳng qua là phòng bị ngoài ý muốn thôi, cũng không có tác dụng gì nhiều. Thứ thực sự khóa chặt y chính là [ Hương Nhuyễn Cốt]."
Thương Tiệm Ly giải thích một câu, sau đó nhìn về phía địa lao:
"Cừu Thiên Hợp, vị này là công tử Dạ Kinh Đường, cũng là đao khách. Ngươi có thể cảm thấy hứng thú."
Bên trong địa lao, Cừu Thiên Hợp lại lần nữa mở mắt:
"Xuống đây đi."
Thương Tiệm Ly mở ra miệng giếng, giơ tay lên tỏ ý:
"Mời."
"..."
Dạ Kinh Đường không tin khóa chặt như vậy vẫn có thể uy hiếp được hắn, vì vậy không sợ hãi, lập tức xoay mình nhảy vào thạch thất.
Bịch ——
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên trong căn thạch thất ngột ngạt.
Cừu Thiên Hợp vốn có ánh mắt bình thản, nhưng khi nhìn thấy thanh đao phía sau Dạ Kinh Đường, ánh mắt lại chuyển thành kinh hãi. Lão nhận ra thanh đao này, là [đao Ly Long đầu tròn].
Hình dạng của thanh đao này thực ra rất phổ biến ở trên giang hồ, bởi vì nó được phỏng theo thanh đao của tông sư đao pháp Cuồng Nha - đao khách hàng đầu trong giới luyện đao. Là thanh đao do đao pháp tông sư từng sử dụng nên hậu bối dĩ nhiên tranh nhau phỏng theo. Vì vậy, trên giang hồ, thanh đao như của Dạ Kinh Đường có rất nhiều.
Đao pháp của Quân Sơn đài được gọi là [ Đồ Long Lệnh ]. Dự tính ban đầu được sáng lập ra chính là để cho người sử dụng đao Ly Long đầu tròn này.
Nhưng hàng nhái rất nhiều, hàng thật chỉ có một cái.
Người không quen có thể khó mà phân biệt, nhưng đã từng thấy qua thanh đao này thì nhất định là người đao khách đứng đầu, nhận đao so với nhận người còn chính xác hơn!
Ánh mắt và thần sắc của Cừu Thiên Hợp đều không xuất hiện biến hóa, chẳng qua là quan sát kỹ mặt mũi của Dạ Kinh Đường hơn:
"Đúng là một tiểu tử tuấn tú. Tìm lão phu vì chuyện gì?"
Dạ Kinh Đường không hề dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống mà ngồi trên mặt đất cách Cừu Thiên Hợp hơn trượng, chắp tay nói:
"Ngưỡng mộ đại danh của Cừu đại hiệp đã lâu, hôm nay chẳng qua là tới thăm."
"Đao không tệ, múa một đao đi, để cho lão phu nhìn một chút sâu cạn."
Dạ Kinh Đường cũng không dài dòng. Hắn đẩy thanh đao ra sau thắt lưng và giữ cán đao lại.
Choang choang ——
Một luồng sáng lạnh lẽo lóe lên bên trong thạch thất, mang theo chút gió nhẹ thổi tung mái tóc dài rối bù của Cừu Thiên Hợp.
Vù vù ——
Dạ Kinh Đường thu đao vào vỏ, buông cán đao ra hỏi:
"Cừu đại hiệp cảm thấy thế nào?"
Trò giỏi hơn thầy...
Thần sắc của Cừu Thiên Hợp không có gì khác thường, chẳng qua là thản nhiên gật đầu:
"Đúng là một thiếu niên đại tài. Nếu lão phu không bị mắc kẹt ở đây, nhất định phải xin Dạ thiếu hiệp chỉ bảo một phen."
---------