“Uuuu…” Giai điệu quạnh hiu vang lên ở đầu thuyền như cát bay trong sa mạc, sâu thẳm mà thê lương, nhưng lại không chứa một giọt lệ nào. Cho người ta cảm giác như đang ở trong sa mạc cát vàng hàng ngàn dặm, một hiệp khách trẻ ngồi trên lưng ngựa, chậm rãi xuyên qua vạn dặm cồn cát… Trong đôi mắt đào hoa của Lạc Ngưng thoáng qua một tia kinh ngạc. Nàng nhìn khuôn mặt tuấn tú của Dạ Kinh Đường, trong lòng không thể không thừa nhận. Tiểu tặc này lúc không động tay động...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.