Đông Phương Ly Nhân được bảo vệ rất tốt nên không hề bị thương, thế nhưng chắc chắn còn sửng sốt một lúc lâu. Đến khi bình tĩnh lại, nàng mới phát hiện ra mình đang đứng ở ngoài đống đổ nát, đang được Dạ Kinh Đường ôm trong lòng, trước mặt còn có những tiếng kêu la thảm thiết giống như khiên thịt lệ quỷ. “Dạ...” “Xuỵt! Đừng thò đầu ra!” Đông Phương Ly Nhân thấy vậy vội vàng nín thở, hai con dao găm thò ra khỏi tay áo, nép vào ngực của Dạ Kinh Đường, chú ý tới động tĩnh
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.