Tôn Vô Cực cười nhạo một tiếng, cũng không hỏi nhiều, chỉ cảm thán: "Giang hồ là như vậy đó, không biết ngày mai gặp được hạng người gì, uống loại rượu nào. Nhưng có những người lòng tham không đáy, gặp rồi lại thấy ngày mai còn có thể gặp được tốt hơn, cuối cùng cả đời hối hận vì bỏ lỡ. Lại chẳng mấy người giống lão phu, trước khi xuống mồ vẫn có thể quay về chốn cũ chứa hồi ức, có hoài niệm nhưng không có tiếc nuối.” "Tiểu tử ngươi cũng phải quý trọng những người trước
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.