Lạc Ngưng chớp mắt, rõ ràng đã bị những lời này khuấy động tâm trí. Nàng nâng chén rượu lên, cái miệng nhỏ nhấp một ngụm: “Lẽ nào, nữ vương gia nhìn trúng ngươi rồi?” “Chẳng qua ta chỉ là tiểu tử nghèo đến từ biên ải Lương Châu, thiên phú không tồi, bộ dạng cũng tạm, bị nhìn trúng cũng chẳng có gì bất ngờ. Nếu ta có ý trung nhân, ta có thể dùng đạo lý ‘tào khang chi thê bất hạ đường’* để khéo léo từ chối. Bằng không, muội muội của hoàng đế nhìn trúng ta,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.