"Lệnh truy nã treo trên tường đều là thiên binh thiên tướng, phía dưới cùng nhất ta cũng không chọc nổi. Vương tổng kỳ chớ có nói đùa."
"Làm người phải có chí khí khứ."
Vương Xích Hổ thở dài nói: "Cẩu tặc giáo chủ Bình Thiên giáo kia cũng không phải người lương thiện gì. Trước kia có một đệ nhất mỹ nhân trên giang hồ là [ Thần nữ cung trăng ]. Nàng không chỉ có võ nghệ cao cường mà còn được vô số người trên giang hồ ngưỡng mộ. Phong thái [ Một bộ áo xanh lơ lửng dưới ánh trăng ] tuyệt mỹ không biết đã khiến bao nhiêu hiệp khách thầm thương trộm nhớ. Đến bây giờ, thiếu nữ trên giang hồ đều là yêu thích áo xanh hơn cả áo đỏ..."
Dạ Kinh Đường chưa từng nghe qua điển cố này, hiếu kỳ nói:
"Vị nữ hiệp này bị giáo chủ Bình Thiên giáo hại sao?"
"Nếu như gã hại nàng thì ta còn tôn kính Tiết Bạch Cẩm không vì sắc đẹp mà thay đổi. Theo lời đồn, [ Thần nữ cung trăng ] là người hành hiệp trượng nghĩa, vô tình gặp Giáo chủ Bình Thiên giáo, sau đó trở thành giáo chủ phu nhân."
"Giáo chủ Bình Thiên giáo bắt nàng về ư?"
Thương Tiệm Ly đứng ở bên cạnh lắc đầu nói:
"Đừng nghe giang hồ nói bậy. Bình Thiên giáo kiên quyết canh giữ núi Tiêu Sơn không hàng, hồ đồ ngu xuẩn nghĩ muốn khôi phục tiền triều, là tội không thể tha, chính là nghịch tặc. Nhưng gã quả thật cũng xứng với hai chữ [ Trung nghĩa ], nếu không sẽ không có nhiều người trên giang hồ theo Bình thiên giáo đến vậy. Kiêu hùng như vậy sao có thể làm ra chuyện cướp sắc bỉ ổi được."
Dạ Kinh Đường suy nghĩ một chút thấy cũng hợp lý nên gật đầu một cái.
Thương Tiệm Ly có vẻ sợ Dạ Kinh Đường hiểu lầm nên lại giải thích:
"Dĩ nhiên, ta cũng không phải nói giáo chủ Bình Thiên giáo là người lương thiện, chẳng qua là so với [ Lục Phỉ ] tội ác chồng chất thì kẻ này có đạo nghĩa giang hồ hơn. Đối với triều đình mà nói, bọn chúng đều là nghịch tặc tội không thể tha. Người trên giang hồ nếu như đều giống Ngọc Hư Sơn hay Quân Sơn Đài thành tâm ra sức vì triều đình hoặc Hồng Lầu hay Thủy Kiếm Đàm an phận thủ thường thì thiên hạ đã sớm thái bình rồi."
Vương Xích Hổ ở bên cạnh có lá gan lớn hơn, lập tức nói thêm vào:
"Biết kẻ đang nắm quyền bất công bất nhân mà không dám dùng vũ lực trị người, không xứng với chữ [ Nghĩa hiệp ]. Nếu là người người đều có thể ăn uống no đủ, mấy người sẽ treo đầu trên đai lưng quần mà lăn lộn trên giang hồ sao? Theo như ta thấy thì vấn đề hầu hết người giang hồ đều không phục sự quản thúc của triều đình là ở ba hàng trước điện Thái Cực, không thể trách người giang hồ cứng đầu cứng cổ được."
? !
Thương Tiệm Ly xoay người rời đi, thật giống như không nghe thấy gì.
Dạ Kinh Đường sợ ngây cả người, nhắm mắt hỏi:
"Xin hỏi lệnh tôn của Vương tổng kỳ là?"
Khuôn mặt của Vương Xích Hổ lộ ra thần sắc kiêu ngạo: "Cha ta là trấn quốc công Vương Dần. Tĩnh Vương chính bà con họ hàng của ta, có lợi hại hay không?"
Dạ Kinh Đường thật đúng là không nhìn ra, chẳng trách không sợ chết như vậy. Hắn chắp tay nói:
"Lợi hại lợi hại, là tại hạ có mắt không tròng."
"Nào có nào có..."
Thương Tiệm Ly hẳn là đã sớm quen thuộc với việc Vương Xích Hổ có những lời nói vô độ không kiểm soát như vậy rồi. Y đi tới giá sách bên cạnh, lấy ra một đống hồ sơ rồi đưa cho Dạ Kinh Đường:
"Dạ công tử, đây là những vụ mà Hắc Nha đang làm, tất cả đều ở địa phận Vân Châu, ngươi tùy ý chọn. Dạ công tử không phải người của Hắc Nha, dựa theo quy củ, sau khi làm xong nhiệm vụ, tiền thưởng sẽ trực tiếp đưa đến phủ, công lao chỉ có thể ghi dưới tên của người khác. Xin Dạ công tử chớ để ý."
Lời này ý chính là 'thuê ngoài', bởi vì người giang hồ của Đại Ngụy tràn lan, nha môn không đủ nhân lực. Loại chuyện này thật ra rất thường gặp, [ Lệnh treo thưởng ] coi như một loại trong đó.
Dạ Kinh Đường đến Hắc Nha vốn là đút lót quan hệ, chỉ nói mà không làm gì thì khẳng định là không được. Hắn lập tức nhận lấy một đống hồ sơ và bắt đầu xem xét...
Thương Tiệm Ly thật đúng là không khách khí, tất cả đều là đại án!
Gây án cơ bản đều là những người có tiếng trên giang hồ. [ Tay khoét tim ], [ Thư sinh lột da ],... Thoạt nhìn đều là một đám ma đầu trên giang hồ. Nhìn chung, để đánh giá hung thủ phía sau, nếu không phải [ Cao thủ nhất lưu, hư hư thực thực tông sư ] thì cũng là [ Lòng dạ ác độc xảo trá, thận trọng đối đãi ].
Dạ Kinh Đường lật mấy tờ sau, biểu tình hơi có vẻ lúng túng:
"Có ngừoi nào đơn giản một chút không? Ta mới ra xã hội... Khụ khụ... Mới ra giang hồ, những việc lặt vặt này sợ là..."
Thương Tiệm Ly biến thành ‘quỷ đập vai’: "Dạ công tử thiếu chút nữa tháo xuống cánh tay của Xà Long, không phải tông sư cũng cách tông sư không xa. Để cho công tử đi bắt mấy kẻ trộm vặt không khỏi quá bạc đãi công tử. Hắc Nha cũng không có việc vặt đơn giản như vậy. Tới đã tới rồi, tùy tiện chọn một người, làm xong là vì dân trừ hại, làm không xong cũng không sao."
Dạ Kinh Đường nhắm mắt lật qua, cuối cùng rốt cuộc tìm được một phi tặc: đạo tặc Yến Châu [ Vô Sí Hào ], khinh công hơn người, chiến lực không cao. Theo thám báo gần đây gã đã tới kinh thành. Gã âm thầm lẻn vào nơi cất giữ tư liệu lịch sử [ Ngự bia các ], tựa hồ đang tìm thứ gì đó. Hiện tại hẳn là gã vẫn còn ở tại kinh thành.
Trên tay Vô Sí Hào có mấy mạng người, vì thế mới bị Hắc Nha truy nã. Nhưng người có thể làm [ tặc ] thì chiến lực hơn phân nửa sẽ không quá khoa trương, độ nguy hiểm hơi thấp.
Dạ Kinh Đường vốn định tiếp án này nhưng lại cẩn thận nhìn lý lịch. chiến tích nổi danh nhất của Vô Sí Hào là đã từng trộm đồ ở Tiệt Vân cung ở Yến Sơn!
Dạ Kinh Đường cũng kinh ngạc, ngàn lần không nghĩ tới trên đời lại có phi tặc giang hồ có thể trộm được đồ vật của bát đại khôi.
Người này thực ra cũng không nguy hiểm, nhưng ngay cả đồ của Tiệt Vân cung cũng dám trộm, còn có thể tiêu dao ngoài vòng pháp luật thì chắc chắn là một kẻ rất mạnh. Như vậy sao có thể tùy tiện bị bắt được?
Những vụ án khác so với vụ này thì nguy hiểm hơn rất nhiều. Dạ Kinh Đường lại lật qua lật lại hai lần, không dễ để tìm được một người thích hợp. Suy nghĩ một chút, cuối cùng hắn vẫn lấy hồ sơ của [ Vô Sí Hào ] ra:
"Ta không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, thử vụ này đi vậy. Nếu không bắt được, mong rằng Thương đại nhân chớ trách."
"Nha môn cũng đang điều tra, Dạ công tử làm hết sức là được. Cho dù không bắt được nhưng chỉ cần tìm được hành tung đã có thể nhận được không ít tiền thưởng rồi."
"Muốn sống hay là chết?"
"Có thể bị Hắc Nha lùng bắt đều có tội danh nghiêm trọng, trên người đều có đại án, vừa nguy hiểm vừa xảo quyệt. Ngoại trừ một số người có thân phận đặc thù, những người khác đều có thể giết ngay tại chỗ, cho nên ngàn vạn lần không nên nương tay. Trước kia bởi vì nương tay nên nha môn đã chết đi không ít huynh đệ. Dạ công tử chớ nhân từ nương tay."
Dạ Kinh Đường khẽ gật đầu, nhận xong nhiệm vụ thuận tiện lại nói:
"Ta rất có hứng thú đối với đao pháp. Thương đại nhân ngày hôm qua nhắc tới [ Thiên Hợp Đao ] Cừu Thiên Hợp là tông sư đao pháp, không biết đại nhân có thể cho ta gặp mặt hay không..."
Thương Tiệm Ly ngày hôm qua gặp đã thấy được đao pháp của Dạ Kinh Đường nên việc hắn tò mò về các tông sư đao pháp trên giang hồ cũng không kỳ quái.
Gia thế và chỗ dựa của Dạ Kinh Đường rất rõ ràng, hơn nữa ở trong Hắc Nha lại không sợ hắn cướp ngục giết tù, vì vậy Thương Tiệm Ly trực tiếp xoay người dẫn đường:
"Đi thôi, ta đưa Dạ công tử đi xem một chút. Cừu Thiên Hợp cũng được coi là tông sư đao pháp danh chấn giang hồ, nếu có thể chỉ điểm cho Dạ công tử đôi câu thì đối với Dạ công tử mà nói cũng được ích lợi vô cùng."
Dạ Kinh Đường không ngờ tới Thương Tiệm Ly lại dứt khoát như vậy. Hắn lập tức đi theo phía sau, chắp tay nói:
"Tạ Thương đại nhân đã tạo điều kiện."
"Chỉ là một cái nhấc tay mà thôi, không có gì."
-----------
Huyền Không: người có gia đình thì nhg k muốn về, người mong có 1 gia đình vẹn toàn cũng không được. Buồn ah...