Thương Tiệm Ly đã tiếp xúc với giang hồ nhiều năm như vậy, nhưng trong ấn tượng của gã, chỉ có đao pháp [ Đồ Long Lệnh ] của Quân Sơn Đài mới có lực bộc phát sánh được với một đao vừa rồi.
Nếu như là [ Đồ Long Lệnh ] của Hiên Viên gia thì sau khi Xà Long chủ quan bị một đao đánh trúng, tiếp đến tất nhiên là bị bổ thêm vài đao, đánh cho gã bị thương nặng.
Người này có thể chém ra một đao có lực bộc phát sánh ngang với [ Đồ Long Lệnh ] thì chỉ có một khả năng rất nhỏ sẽ không bổ đao tiếp. Bởi vậy, Thương Tiệm Ly lập tức xông lên tiếp viện.
Trong lòng Xà Long đồng dạng biết rõ không ổn, vì vậy gã gấp rút phi thân rút lui.
Nhưng để cho hai người bất ngờ chính là, Dạ Kinh Đường cũng không nhân cơ hội đối thủ đang bất ổn mà bổ đao.
Sau khi Dạ Kinh Đường dùng một đao đẩy lùi quân địch, lưỡi đao trong nháy mắt trở vào bao. Hắn lại khôi phục động tác lên tay, tiếp đó mới đạp một phát lên tường viện, đuổi theo hướng Xà Long đang bị thương ở cánh tay trái.
Nếu có thể đuổi theo, Xà Long đâu còn cứng với cái danh tông sư nữa.
Mắt thấy Xà Long bay lên không trốn tránh nhường ra một con đường, Dạ Kinh Đường bộc phát toàn lực, trực tiếp phóng thẳng về phía Dương Quan!
Cử động lần này cũng không phải là giết đến đỏ mắt rồi đổi một người khác mà là bắt người làm con tin.
Nội tình có dày hơn nữa thì cũng chỉ có thể thi triển ra một đao kia một lần thôi. Hai người kia lại sâu không lường được. Bọn họ sẽ không đưa lên cửa để cho hắn chém, mà hắn thì rất khó đuổi kịp bọn họ, cũng không thể trốn thoát. Con đường sống duy nhất chính là bắt cố chủ làm con tin.
Dương Quan không ngờ Dạ Kinh Đường có thể dùng một đao phá cánh tay sắt của Vô Thường, ánh mắt của gã trợn tròn cả lên.
Nhưng mắt thấy Dạ Kinh Đường vọt tới phía mình, biểu cảm của Dương Quan lập tức hóa thành kinh hãi. Gã lập tức quỳ hai đầu gối xuống đất, mở miệng hô to:
"Bộ..."
Còn chưa nói ra thành tiếng, Dạ Kinh Đường đã phóng tới, bắt được cái cổ của Dương Quan. Hắn vòng ra sau lưng, trái tay nắm chặt chuôi đao vận sức, chờ phát động.
Mà đối thủ...
Thương Tiệm Ly căn bản không quan tâm Dương Quan chết sống ra sao, vì vậy tất nhiên không có phản ứng gì. Người gã như quỷ ảnh lướt đến trước người gã, thò ra cánh tay trắng toát, đâm thẳng vào lòng ngực Dương Quan. Nhìn điệu bộ này giống như là chuẩn bị [ xiên mứt quả ], lấy ra trái tim của Dương Quan.
Dạ Kinh Đường thấy vậy thì vô cùng khiếp sợ. Hắn tuyệt đối không ngờ tới hai người này điên tới mức ngay cả cố chủ cũng giết!
Biết rõ cho dù có bổ đao thì có lẽ cũng vô dụng, Dạ Kinh Đường nghiến răng, định dùng thử chưởng pháp mà ngày hôm qua Lạc Ngưng mới dạy mình để đối phó với quỷ ảnh này một phen.
Nhưng Dương Quan lại vừa đúng nói ra hết câu đang nói dở lúc nãy:
"Bộ đầu Thương cứu ta..."
Vừa nói hết câu lập tức lộ tẩy.
Dạ Kinh Đường lập tức kịp phản ứng. ‘Là người của triều đình đang thử dò xét ta’. Mà hắn sắp sửa đánh ra một chưởng lại vội vàng cưỡng ép ngừng lại.
Mà Thương Tiệm Ly thấy Dạ Kinh Đường dừng tay thì tất nhiên sẽ không thật sự xiên mứt quả. Gã bay ngược về phía sau, lùi ra ngoài ba trượng, khôi phục lại dáng đứng giống như người gỗ:
"Đao pháp của Dạ công tử thật là tốt. Năm nay chỉ gần 18 mà thể trạng nội kình đã không thua Tông Sư bình thường, thiên phú này quả thực để cho Thương mỗ phải xấu hổ. Công tử lại không biết quá nhiều công phu thật, có chút đáng tiếc."
Xà Long đứng trên đầu tường, cơ bắp ở cánh tay trái cuồn cuộn nổi lên, chỉ cần làm một động tác đơn giản như vậy mà đã có thể cầm máu. Gã nhảy xuống từ trên tường cao, rồi đội lại mũ rộng vành, lộ ra khuôn mặt hơi có vẻ ngạc nhiên:
"Một đao này thật là bá đạo. Nếu không phải vì Dạ công tử chưa có nhiều kinh nghiệm, bộc lộ sát ý quá sớm thì chỉ cần một đao như vậy, hôm nay bổn quan đúng thật chưa chắc có khả năng rời khỏi ngõ hẻm này."
Dạ Kinh Đường mới sáng sớm đã đụng phải 2 gã quỷ sai này, vì vậy tâm tình có thể nói là kém tới cực điểm. Hắn trầm giọng nói:
"Quá khen rồi. Hai vị đại nhân là cao nhân có thanh danh bên ngoài, chạy tới bắt nạt một tiểu bối như ta có vẻ không hay lắm thì phải?"
Thương Tiệm Ly không trả lời mà nhìn Xà Long ở bên cạnh, hỏi thăm:
"Đây là [ Bát Bộ Cuồng Đao ] phải không?"
Dạ Kinh Đường nghe thấy lời này, trái tim hơi nhảy lên một cái. Hắn biết rõ bị nghĩa phụ không đứng đắn kia làm liên lụy, bây giờ tính đến trên đầu của hắn rồi.
Nghĩa phụ trước kia mới bước chân vào giang hồ, có làm chuyện hại nước hại dân gì hay không thì hắn không biết rõ. Nhưng kẻ thù của nghĩa phụ là [ Đao khôi ] Hiên Viên Triều, là [ Quân Sơn hầu ] do triều đình thân phong, có quan hệ mật thiết với triều đình.
Nếu triều đình phát hiện hắn biết [ Bát Bộ Cuồng Đao ], Hiên Viên Triều cũng sẽ biết, nếu lão muốn diệt cỏ tận gốc...
Nghĩ tới đây, Dạ Kinh Đường không đổi sắc mặt. Hắn cầm chặt chuôi đao trong tay, muốn liều chết đánh cược một lần phá vòng vây.
Nhưng để cho Dạ Kinh Đường không ngờ chính là, sau khi Xà Long im lặng một lát lại lắc đầu nói:
"Không giống. Trước kia ta đã từng gặp Trịnh Phong rồi. Một đao này lên tay có điểm giống đao pháp của Trịnh Phong, nhưng thanh thế lại kém vạn dặm, khác nhau như rồng và rắn.”
?
Dạ Kinh Đường sững sờ, thầm nghĩ: Ngươi nói mò cái gì vậy? Nghĩa phụ dạy đao pháp cho ta, ta có thể luyện lệch hay sao?
Thương Tiệm Ly lại hỏi thăm:
"Ai là rồng, ai là rắn?"
Xà Long nhìn về cánh tay còn đang đỏ máu của mình:
"Ngươi cảm thấy thế nào?"
Thương Tiệm Ly đã có câu trả lời trong lòng. Sư phụ của Trịnh Phong là người có danh tiếng lớn, nhưng đao pháp của Trịnh Phong lại thật sự bình thường. Nếu người này có thanh thế khiến cho người ta sợ hãi thì sao lại rơi vào cảnh tuổi còn trẻ đã bị đánh tàn phế như vậy được?
Đáy mắt của Thương Tiệm Ly hiện ra vài phần kinh ngạc. Gã quan sát Dạ Kinh Đường một cách nghiêm túc. Gã nhớ lại các đao khách nổi danh trên giang hồ, thật đúng là không tìm được đao pháp cùng loại, vì vậy mở miệng hỏi thăm:
"Dạ công tử, một đao kia của ngươi có tên gọi là gì?"
Là thức mở đầu của [ Bát Bộ Cuồng Đao ]...
Dạ Kinh Đường cảm thấy hai cái gã giả thần giả quỷ này không có mắt nhìn tẹo nào. Đã nhận ra rồi còn cưỡng ép giải thích giúp hắn.
Nhưng cho dù đối phương không có mắt nhìn thì hắn cũng sẽ không chủ động khai ra. Vì vậy hắn mở miệng chém gió:
"Bạch Trảm!"
"Chíp?"
Chim Chim từ trên tường thăm dò nhìn xuống: "?"
"Bạch Trảm..."
Xà Long nhẹ gật đầu, lại tiếp tục hỏi thăm:
"Ngươi tự nghĩ ra đao này hay là có cao nhân chỉ dạy?"
Nghĩa phụ ta dạy...
Dạ Kinh Đường không thể không trả lời câu hỏi mà bộ khoái nêu ra, vì vậy chỉ có thể tiếp tục chém gió thành bão:
"Trên đường đi áp tải, ta chợt thấy con sông lớn chảy xuống từ đỉnh núi..."
Xà Long giơ tay lên cắt ngang: "Hiểu rồi, ngẫu nhiên cảm ngộ từ thiên địa. Đáng tiếc, hiện tại chỉ có một đao, không có phía sau."
"Quả thật như thế, để cho hai vị đại nhân chê cười rồi..."