- 2Chuyện xảy ra quá đột ngột, ngay lúc chúng tôi còn chưa hiểu ra sao, trên trời đột nhiên rơi xuống mưa xác... Mấy cái này mà rơi trúng người thì cũng không phải chuyện đùa, thế là mấy người chúng tôi tranh thủ trốn vào sau một cánh cửa.
Tình huống thế5này đừng nói là Chiêu Tài, ngay cả lão Triệu là bác sĩ ngoại khoa vốn đã quen nhìn mấy cảnh này sắc mặt cũng tái nhợt, lúc móc điện thoại ra gọi cảnh sát, giọng nói còn chưa ổn định. Bên ngoài đã có người phát hiện xác vứt từ tầng6trên xuống, tiếng la hét chói tai vang lên liên tiếp, cách một cánh cửa mà chúng tôi vẫn cảm giác được sự sợ hãi qua tiếng la của họ, thật sự quá kích thích...
Chờ đến lúc cảnh sát tới nơi, cơn mưa xác đã chấm dứt, xung quanh vây đầy người5tò mò ra xem náo nhiệt. Đương nhiên, ở chỗ này cũng phải là người gan lớn, dù sao đấy cũng toàn là thịt người chết, cũng không phải thịt lợn. Chuyện thế này cũng là lần đầu tôi gặp phải, bởi vì xác bị phá hoại quá nghiêm trọng, đầu một3nơi, thân một nẻo, cho nên trong nhất thời tôi không thấy tàn hồn nào cả. Sau đó cảnh sát liền phong tỏa hiện trường, họ tìm được dưới chỗ đỗ xe, dải cây xanh, thậm chí cạnh thùng rác mười mấy khối xác tả tơi. Trước đó những người hóng hớt đã được cảnh sát khuyên rời đi, nhưng bọn họ lưu lại tại hiện trường rất nhiều dấu vết, khiến cho việc thu thập bằng chứng khó hơn rất nhiều.
Các hộ gia đình trong tòa nhà cũng bị hạn chế ra vào, bởi vì các phần xác này là tầng trên ném xuống, cho nên hung thủ khẳng định ở trong tòa nhà mười sáu tầng này. Phía sau cánh cửa ra vào, lúc này chúng tôi lại hơi lúng túng. Lão Triệu và Chiêu Tài còn dễ nói, tôi và Đinh Nhất thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ ngủ lại nhà hai vợ chồng Chiêu Tài?
Trong lúc tôi đang khó xử, bỗng thấy một chiếc xe việt dã màu đen phóng nhanh tới, sau đó thấy Bạch Kiện lạnh lùng bước xuống. Sau khi nhìn thấy anh ta, tôi liền đẩy cửa đi ra. Vậy mà tôi vừa ra cửa, liền bị một cảnh sát cản lại, nói rằng nơi này là hiện trường vụ án, không thể làm hỏng dấu vết trên mặt đất... Tôi bèn lấy điện thoại di động ra gọi cho Bạch Kiện. Khi Bạch Kiện biết tôi đang ở hiện trường cũng vô cùng kinh ngạc, vội vàng chạy đến chỗ tôi hỏi: “Sao cậu lại ở đây?” Tôi nhăn nhó chỉ tay lên trên nói: “Nhà chị tôi ở đây, lúc đầu chúng tôi định ăn lẩu sau đó đi hát karaoke, vậy mà vừa ra khỏi cửa, suýt nữa bị một cái đầu người bay rơi trúng...”
Bạch Kiện thấy chúng tôi là người đầu tiên nhìn thấy xác, vội hỏi thăm một chút chi tiết. Pháp y lúc này cũng chạy đến, nói qua tình huống xác cho anh ta.
Từ những phần xác có thể phán đoán, người chết là nam giới, tuổi tẩm từ 30 đến 40 tuổi. Bởi vì không biết gan rơi xuống đâu nên không thể dùng phương pháp đo độ ẩm để xác định thời gian tử vong. Dựa vào kinh nghiệm, pháp y thấy mảnh xác còn chút độ âm, máu chảy ra cũng chưa cô đọng hoàn toàn, thời gian tử vong chặc chưa đến ba tiếng.
Tạm thời có thể đoán là người bị hại vừa mới chết thì bị xé xác, sau đó ném từ trên xuống, từ vị trí rơi lúc đầu của đầu người, tầng vứt xác sẽ không quá thấp, ít nhất phải từ tầng mười trở lên. Hiện giờ đã có cảnh sát kiểm tra từng tầng, dù sao vụ án nghiêm trọng thế này, hung thủ lại ngay trước mặt, nhất quyết không để hắn trốn thoát.
Tôi ngẩng đầu nhìn lên phía trên, nghĩ thầm cái xác này được ném đi từ chiếc ban công nào đây? Bạch Kiến tiến đến bên cạnh tôi hỏi: “Cậu có cảm giác được cái gì không?” Tôi nói thật với anh ta: “Bị cắt quá nát, ngoại trừ phần trên thân thể còn hơi lớn, còn lại gần như bị cắt thành từng khối, trong tình huống này, khả năng còn tàn hồn rất thấp.”
Bạch Kiện nghe thể thì đành gật đầu nói: “Vậy cũng chỉ còn cách nguyên thủy nhất, tìm kiếm từng nhà, hiện trường lớn thế này, chỗ xẻ xác chắc vô cùng kinh khủng, việc chúng ta phải làm bây giờ là phải chạy đua thời gian với hung thủ, phải | tìm đến nơi trước khi hắn ta dọn sạch hiện trường... Lát nữa cậu đi với tôi lên trên đó.”
“Viên Mục Dã đâu? Loại chuyện này nên để cậu ta làm chứ?” Tôi hỏi.
Vậy mà Bạch Kiện trả lời với vẻ đen đủi: “Đừng nói nữa, tên đó bị người khác mượn rồi, nếu biết sớm có vụ án lớn thế nói gì cũng không để cậu ta đi.” Tôi và Đinh Nhất đi theo Bạch Kiện tìm từng tầng một, bởi vì tính đến khả năng hung thủ vẫn còn trong tòa nhà, nên trước tiên tôi sắp xếp tốt cho lão Triệu và Chiêu Tài, dặn bọn họ ngoại trừ tôi và cảnh sát, người khác đến không nên mở cửa, bởi vì hung thủ vẫn ở nơi này...
Căn cứ theo phán đoán của pháp y, tầng nhà mà hung thủ vứt xác sẽ không quá thấp, cho nên chúng tôi đi theo Bạch Kiện bắt đầu tìm từ tầng cao nhất xuống. Đồng thời cũng gọi nhân viên tòa nhà, bảo bọn họ mang đến thông tin của từng hộ gia đình để điều tra thuận lợi hơn.
Lúc chúng tôi đến tầng mười sáu, ba gia đình đã bị cảnh sát lên trước gõ cửa. Căn cứ theo tư liệu của tòa nhà, ba hộ gia đình theo thứ tự là hai ông bà già, một nhà có ba người và một cặp vợ chồng thuê nhà.
Hai vợ chồng già bị loại bỏ khả năng gây án trước tiên, bởi vì tuổi bọn họ cộng lại cũng sắp hơn 180, cho nên chắc chắn không có sức khỏe để giết người xé xác. Cảnh sát cũng đã đi vào trong phòng bọn họ kiểm tra, không có chỗ nào đáng nghi. Cân nhắc đến họ đã lớn tuổi, Bạch Kiện để hai người về nhà nghỉ ngơi.
Còn lại một nhà ba người, cũng rất không có khả năng, bởi vì trong nhà có một bé gái chưa đến 7 tuổi, ai có thể giết người phanh thấy ngay trước mặt con mình chứ? Còn lại cặp vợ chồng thuê nhà thì càng không thể, hai người họ là từ nơi khác đến đây chữa bệnh.
Bởi vì thời gian chạy chữa quá dài, cho nên bọn họ chỉ có thể thuê nhà gần bệnh viện, nếu không cứ ở khách sạn mãi thì quá tốn tiền. Sau đó Bạch Kiện xem qua tình hình bệnh tật của người chồng, anh ta bị thận, mỗi tuần phải chạy thận hai lần, bệnh tình khá nghiêm trọng.
Bạch Kiện nhìn thoáng qua người đàn ông mặt mũi đầy vẻ bệnh tật đó, ngay cả cửa cũng không vào, đi xuống tầng tiếp theo. Thế nhưng sau đó chúng tôi tìm liên tiếp mấy tầng, đều là những gia đình bình thường, không giống như có thể làm được việc giết người xẻ xác, vứt xác.
Đêm hôm đó chúng tôi đi theo Bạch Kiện kiểm tra từ trên xuống dưới đến gần 4 giờ sáng, trừ một chút người già yếu tàn tật, còn lại đã kiểm tra một lượt, nhưng một hộ khả nghi cũng không tìm được.