Xem5ra chúng tôi phải đến câu lạc bộ dưỡng sinh ông ta thường đi kia xem thử mới được, chỉ e bên trong có lẽ còn có một đám si mê trường sinh bất lão giống như Hùng Hùng. Nếu nó không được6ngăn lại kịp thời, có thể còn có nhiều thảm kịch hơn xảy ra.
Sáng ngày hôm sau, tôi gọi điện thoại cho Bạch Kiện, nhờ anh ta giúp tôi điều tra xem rốt cuộc câu lạc bộ dưỡng sinh Hùng Hùng đi kia5có tình huống thế nào. Tôi nghi ngờ chỗ đó là nơi mê hoặc lòng người...
Khi nghe thể, Bạch Kiện nói với tôi: “Trùng hợp ghê! Chúng tôi cũng đang điều tra nơi đó. Có một vài bà cụ tới chỗ chúng tôi3báo cảnh sát, nói là mình bị lừa mấy chục vạn mua về một đống thực phẩm chức năng vô dụng.” Tôi truy hỏi anh ta: “Chỉ bị lừa tiền chứ không bị lừa những thứ khác ư?”
Bạch Kiện hơi ngờ vực: “Trừ tiền còn có thể lừa cái gì nữa? Lừa sắc à? Nhưng tôi thấy những bà cụ đó tuổi trung bình đều cỡ qua sáu mươi rồi, nào có kẻ lừa đảo nào khẩu vị mặn như vậy?” Tôi không có lòng dạ ở đây nói tào lao với anh ta, vì vậy nói luôn: “Haiz, chừng nào anh đến đó điều tra? Lúc đó dẫn tôi theo với, tôi muốn vào bên trong xem tình hình thử xem thế nào...”
Bạch Kiện nghe thể cũng không do dự, chỉ dặn dò tôi, đi thì có thể, nhưng sau khi đi vào chỉ có thể nhìn, không thể nói. Có vấn đề gì để anh ta đi hỏi. Tất nhiên là tôi luôn miệng đáp ứng, mặc kệ thế nào, trước vào xem rồi nói. Lúc gặp, Bạch Kiện còn khó hiểu, hỏi tôi có lòng tốt vậy từ khi nào? Còn bắt đầu quan tâm đến vấn đề người già và trung niên bị lừa? Tôi nói với vẻ mặt bất đắc dĩ: “Chuyện tôi quan tâm sao có thể là một vấn đề nhỏ như vậy? Những người già đó bị lừa đáng thương đấy, nhưng chuyện tôi điều tra còn đáng thương hơn bọn họ mấy chục lần...”
Vì vậy, tôi nói chuyện nhà họ Hùng bị mất con cho Bạch Kiện, anh ta nghe xong thì nói với tôi: “Chuyện này tôi cũng có nghe qua. Nghe nói lúc ấy đồng nghiệp ở phân cục phía nam thành phố canh giữ ở nhà anh ta mấy ngày mấy đêm, nhưng chẳng nhận được cuộc gọi nào của bọn bắt cóc! Hơn nữa vì mấy năm trước nhà họ đã từng bị mất một cô con gái, cho nên lãnh đạo của phân cục phía nam vẫn rất xem trọng, nhưng cuối cùng lại vẫn không điều tra được gì.”
Tôi nói với vẻ mặt bất đắc dĩ: “Còn không phải sao, chính là vì cảnh sát các anh không điều tra được gì, nên người nhà họ Hùng mới tìm đến chúng tôi.”
Bạch Kiến tò mò hỏi: “Không đúng, sao cậu lại điều tra từ vụ trẻ em mất tích lan sang đến người già và trung niên bị lừa chứ?”
“Bởi vì đứa trẻ đầu tiên là bị ông nội của nó hại chết, mà mấy năm nay ông nội của cô bé vẫn liên tục đến câu lạc bộ dưỡng sinh này, cho nên tôi mới nghĩ đến nhờ anh lớn đây giúp tôi điều tra thử nơi này có vấn đề gì hay không?” Sắc mặt tối u ám nói.
Bạch Kiện gật đầu: “Thì ra là thế... Vậy cậu có thể khẳng định đứa trẻ do ông nội của nó hại chết không?”
Tôi đáp cực kỳ chắc chắn: “Đương nhiên rồi! Chẳng qua, một là chúng tôi vẫn chưa thể xác định động cơ giết hại đứa trẻ của Hùng Hùng là gì, hai là, không có thi thể của đứa trẻ cũng không thể chứng minh ông ta chính là hung thủ giết người.”
“Được, tôi đã biết, lát nữa đi vào tôi sẽ hỏi thử giúp cậu Hùng Hùng này là thế nào!” Bạch Kiện vỗ ngực bảo đảm. Câu lạc bộ dưỡng sinh mà Hùng Hùng thường đến nằm trong một cao ốc hơn hai mươi tầng ở khu thương mại. Bởi vì câu lạc bộ có chế độ hội viên, cho nên nếu hôm nay không phải đi cùng với Bạch Kiện, tôi và Đinh Nhất đúng là không thể vào được.
Câu lạc bộ nằm ở tầng cao nhất, có một thang máy đi thẳng lên đó, giữa chừng sẽ không dừng lại ở tầng khác. Trong tháng máy sẽ có nhân viên phục vụ, nói thẳng ra là không phải hội viên thì cả thang máy cũng không thể đi lên. Nhưng Bạch Kiện là ai? Anh ta chỉ “bụp” huy hiệu cảnh sát sáng lóa ra, đối phương lập tức thành thật ngay, ngoan ngoãn ấn thang đi lên... Khi đoàn người chúng tôi bước vào câu lạc bộ dưỡng sinh tên “Trung Hoa An Khang” kia, bên trong đang có rất nhiều hội viên đang tranh cãi kịch liệt, ồn ào đòi câu lạc bộ trả lại tiền cho họ! Người của Bạch Kiện thấy thể lập tức đi đến tìm hiểu tình hình, còn chúng tôi nhân cơ hội này cẩn thận quan sát hoàn cảnh ở đây. Không ngờ chỗ này không hề giống với tưởng tượng của chúng tôi trước khi đến chút nào. Đây là một câu lạc bộ dưỡng sinh rất hiện đại, cơ bản không có sự hiện diện gì của tu tiên luyện đan...
Tôi ngơ ngẩn liếc nhìn Đinh Nhất, rõ ràng anh ta cũng không ngờ, chỗ này đúng là một nơi lừa người già mua thực phẩm chức năng bình thường. Tôi tùy tiện liếc qua danh mục các khoản hội phí trên tường, không khỏi líu cả lưỡi: “Đúng là cắt cổ! Chỉ một hội viên bình thường mà một năm tốn ba vạn tám! Đừng nói đến hạng VIP vàng, bạch kim gì đó!
Đinh Nhất cũng nhìn lướt qua, rồi gật gù: “Việc này kiếm được hơn chúng ta nhiều...”
Tôi cũng gật đầu nói: “Ừ, đích thực thể... Có điều làm việc này phải thiểu một thứ mới được!”
Đinh Nhật khó hiểu hỏi: “Thứ gì?”
“Thiếu đạo đức đó!” Tôi tức giận nói.
Lúc này người phụ trách câu lạc bộ đã bị Bạch Kiện tìm ra, các bác trai bác gái quần chúng đang sục sôi căm phẫn vừa nhìn thấy tên kia lập tức lại nhốn nháo cả lên. Còn may đồng nghiệp của Bạch Kiện ngăn cản đúng lúc, hơn nữa không ngừng xoa dịu bọn họ nói, nhất định sẽ điều tra cho đến cùng.
Sau đó, chúng tôi đi đến văn phòng của người phụ trách với Bạch Kiện, hỏi anh ta tình hình cơ bản ở đây. Anh chàng này vẫn coi như thành thật, khai rằng mình cũng chỉ là một giám đốc quản lý chuyên môn chứ không phải ông chủ ở đây. Anh ta thừa nhận giá thực phẩm chức năng bán cho những người già và trung niên đó có cao, nhưng mà tuyệt đối không phải hàng giả. Hơn nữa anh ta còn thề son thế sắt rằng sản phẩm của bọn họ đều là hàng tốt cực hot ở Hồng Kông!!
Bạch Kiện thấy anh ta nói mãi rồi bắt đầu lạc đề, vì thế sầm mặt xuống nói, “Đừng có bày dáng vẻ dùng để lừa người già kia ra với chúng tôi. Có biết tại sao hôm nay không lối cổ cậu đến thẳng cục cảnh sát hỏi chuyện không? Đó chính là muốn cho cậu một cơ hội, càng không muốn gây hoang mang cho những cụ già bên ngoài! Tôi khuyên cậu vẫn nên thành thật khai rõ ràng những trò mèo của nơi này ra, đừng tự quấn cái mớ bòng bong này lên người mình...”
Bạch Kiện vừa hù dọa như vậy, tay giám đốc lập tức khai báo rõ ràng tình hình ở đây... Mặc dù bọn họ đánh vào chiêu bài câu lạc bộ dưỡng sinh cao cấp, nhưng thật ra vẫn là bán thực phẩm chức năng! Bạch Kiện hỏi xong vấn đề mình muốn hỏi, rồi lấy ra một bức ảnh của Hùng Hùng hỏi giám đốc: “Người này có phải hội viên ở chỗ các cậu không?” Giám đốc liếc nhìn bức ảnh, sắc mặt đột nhiên trở nên hơi quái lạ, ậm ừ cả buổi mới nói: “Ông ta là hội viên cũ, hơn nữa còn là người có tiền nhất trong những hội viên của chúng tôi.”