Mục lục
Người Tìm Xác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng nói của người cha tao nhã, không nặng không nhẹ, tuy nhiên những lời này lại đánh thẳng vào

lòng Thấm Mộng Nam. Hắn nhìn bánh bột ngô trong tay mình, lại nhìn hai cha con đang đi xa dần, lòng dạ có chút không yên nên đi theo họ.

Hai cha con không định dừng chân trong thành phố mà đi thẳng ra2ngoại thành, đến miếu Quan Công. Thẩm Mộng Nam thấy vậy thì thắc mắc, xem cách ăn mặc của bọn họ hẳn không phải người nghèo khổ gì, nhưng lại ăn bánh bột ngô, buổi tối thì ngủ lại miếu Quan Công.

Nhưng Thẩm Mộng Nam nhanh chóng nhận ra, hai cha con không phải đi đến miếu Quan Công ở ngoại thành, mà5là đi thẳng đến nhà họ Lưu ở thị trấn phía Tây miếu Quan Công. Hắn thầm kinh ngạc, vì mấy ngày qua xin cơm trên đường, hắn từng nghe người ta nói nhà họ Lưu ở thị trấn kia gặp phải chuyện lạ, chết rất nhiều người, nên ai nấy đều đồn đại chuyện thôn ma quái. Thẩm Mộng Nam cảm thấy6hai cha con này có ơn cho mình bánh, nên không thể làm như không thấy nhìn họ đi vào thôn ma được. Vì vậy hắn đuổi theo họ nói: “Thốn họ Lưu là nơi không thể đến được, ở đó đã xảy ra nhiều chuyện ma quái.”

Người cha nghe vậy mỉm cười nói: “Không sao cả, chúng ta là đến để giải5quyết chuyện này. Ở đây âm khí quá nặng, mệnh của cậu nhẹ, không nên đi cùng chúng ta để tránh gặp phải nguy hiểm.”

Thẩm Mộng Nam nghe thấy vậy thì càng thêm khó hiểu, nhưng cũng không nói thêm gì nữa, dù sao bây giờ thế sự hỗn loạn, nhiều thêm một chuyện cũng không bằng bớt một chuyện, vì vậy hắn3vòng trở về. Nhưng đi không được bao lâu thì lại cảm thấy không yên tâm, luôn có cảm giác mình cần phải trở về để trông chừng họ, vì vậy hắn lại lén quay trở lại thôn họ Lưu. Lúc hắn đến thôn họ Lưu thì sắc trời đã tối đen, mấy năm nay Thẩm Mộng Nam vẫn luôn sống nhờ bằng việc ăn xin bên ngoài, không có bản lĩnh gì khác, duy chỉ có lòng can đảm là lớn đến kì lạ, đặc biệt là buổi tối, vì vậy hắn càng chẳng sợ gì.

Khi đó ở nông thôn chỉ cần trời tối là gần như mọi nhà đều tắt đèn đi ngủ, không còn ai đốt đèn làm việc gì, cho nên lúc này ở thôn họ Lưu không có nửa phần ánh sáng...

Đương nhiên cũng có một nơi ngoại lệ, hắn thấy ở phía Đông thôn có một đại viện đèn đuốc sáng choang. Thẩm Mộng Nam vừa đi vào vừa nhìn, phát hiện đây là một nhà giàu có đang làm đám tang, hắn lập tức nhở đến tin đồn đã nghe về thôn họ Lưu mấy ngày trước. Có người nói tộc trưởng họ Lưu của thôn này có người con trai bị bệnh, từ nhỏ đã ốm yếu, nhưng anh ta là độc định của nhà họ Lưu giàu có, sau này sẽ kế thừa hàng vạn khoảnh đất đai của gia tộc nên vẫn luôn được cưng chiều.

Tuy người con này bệnh tật, thân thể yếu ớt, nhưng luôn được tộc trưởng Lưu cẩn thận che chở, rốt cuộc cũng đến lúc con trai mười tám tuổi. Nhưng đúng ngày đầu năm mới, đứa con này lại bị bệnh nặng, khó mà qua được. Tộc trưởng Lưu thương tiếc con trai, vì vậy đi tìm cao nhân giúp anh ta kéo dài tính mạng. Sau khi vị cao nhân kia đến thì cho nhà họ Lưu một ý kiến, đó là cho con trai ông ta cưới vợ để xung hỉ, hẳn là còn có thể có cơ chuyển biến. Vì vậy tộc trưởng Lưu bỏ nhiều tiền để mua một cô gái mười sáu tuổi từ tỉnh ngoài về. Tại sao phải mua từ bên ngoài, bởi vì ở trong thôn không có ai muốn đẩy con gái nhà mình vào hố lửa, có trời mới biết đứa con này của nhà họ Lưu còn sống được bao lâu nữa?

Cô gái được mua về tên Tịch Mai, cũng là một người số khổ, sau khi cha mẹ mất đã bị anh trai và chị dâu bán vào kỹ viện. Nhưng tính tình Tịch Mai cương liệt, liều chết không theo, thiếu chút nữa là bị tú bà trong kỹ viện đánh chết.

Đúng lúc đó, tộc trưởng Lưu tình cờ đi qua đó bốc thuốc cho con trai, đúng dịp thấy kỹ viện đánh đập Tịch Mai, ông ta mới tới hỏi xem có chuyện gì. Vì vậy tộc trưởng Lưu chọn luôn Tịch Mai về. Tuy rằng xuất thân cô ấy không tốt, nhưng dù sao cũng là cô gái xinh xắn, vì vậy ông ta đã bỏ tiền ra chuộc thân cho cô rồi mang về nhà.

Nhà tộc trưởng Lưu có một bà vợ rất hung dữ, bà ta vừa thấy chồng mình mang một cô gái như hoa như ngọc ở bên ngoài về thì khó chịu cực kỳ. Vì vậy bà ta nhào vào vừa gào vừa khóc, sau đó tộc trưởng Lưu mới giải thích hơn nửa buổi, bà ta mới chịu tin là tộc trưởng Lưu mua vợ cho con trai. Giờ đã có cô dâu rồi, vì vậy tộc trưởng Lưu muốn tổ chức hôn lễ cho con trai, để anh ta xung hỉ, hy vọng có thể qua được cửa ải này. Nhà họ Lưu là một gia đình giàu có nên tổ chức tiệc cưới linh đình đến tận ba ngày, thôn họ Lưu lúc đó vô cùng náo nhiệt.

Ai ngờ ngày vui ngắn chẳng tày gang, bọn họ cưới chưa được mười ngày thì con trai tộc trưởng Lưu cũng nhắm mắt xuôi tay. Hỉ sự chợt biến thành tang sự làm tộc trưởng Lưu đau lòng vô hạn, vì vậy ông ta tìm cao nhân hiến kế trước kia, nói chuyện con trai ông ta xung hỉ chưa đến mười ngày đã đi rồi.

Vị cao nhân nọ bấm ngón tay tính toán rồi nói: “Ai nha! Ông tìm vợ cho con trai từ đâu vậy?”

Tộc trưởng Lưu nghe ông ta hỏi vậy thì kể lại chuyện mua Tịch Mai, đối phương nghe xong thì làm bộ vô cùng đau đớn nói: “Ông mua một tai tinh vào cửa, như vậy là vận xui, làm sao việc xung hỉ có tác dụng nữa?”

Tộc trưởng Lưu kinh hãi hỏi: “Ngài nói vậy thì hết thảy mọi chuyện đều do Tịch Mai ư?” Lúc này cao nhân nọ bất đắc dĩ gật đầu nói: “Ai... Người cũng đã chết rồi, bây giờ có nói gì thì cũng đã muộn, trở về an táng cho lệnh lang đi thôi.”

Tộc trưởng Lưu sau khi về đến nhà thì kể lại những lời vị cao nhân nói cho vợ của mình nghe, kết quả bà ta giận tím mặt nói: “Tôi đã nói mà, cái con phóng đãng đó mệnh không tốt, nhưng ông lại không tin, ở kỹ viện ra thì có thể tốt đẹp gì. Giờ thì hay rồi, ôi, cục cưng quý giá của tôi, ông bồi thường cho tôi, trả con cho tôi đi.”

Từ đó về sau, Tịch Mai ở nhà họ Lưu chẳng dễ chịu gì, mẹ chồng vốn đã không thích cô, giờ vừa nghe cô khắc chết con trai mình thì càng động một chút là đánh, là mắng.

Cuộc sống dù có khốn khổ hơn nhưng Tịch Mai vẫn cắn răng chịu đựng, bởi cô thấy dù sao thì ở đây vẫn tốt hơn ở kỹ viện gấp trăm lần. Nhưng cô đâu có ngờ đến bà Lưu lại thương lượng với tộc trưởng Lưu cho Tịch Mai tuẫn táng theo con trai mình...

Khi đó dù thế sự đang loạn nhưng dù sao cũng đã là thời Dân Quốc, đừng nói nhà họ Lưu chỉ là một địa chủ bình thường, đến ngay cả tổng thống Dân Quốc cũng không dám làm cái chuyện chôn sống một cô gái theo người chết. Nhưng tâm địa vợ tộc trưởng Lưu độc ác, bà ta rắp tâm muốn Tịch Mai xuống dưới đó theo đứa con quý báu của mình.

Không chỉ vậy, bà ta cũng sợ giữ cô gái họa thủy này trong nhà sẽ là tai họa, dù sao giờ bà ta cũng đã là hoa tàn ít bướm, lỡ như tộc trưởng Lưu nổi máu dê, đến lúc đó cô gái kia lại sinh được một đứa con thì địa vị của bà ta khó mà giữ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK