Sau khi nhận được điện thoại của lãnh đạo, Bạch Kiện nhanh chóng dẫn nhân viên pháp y giỏi và nhân viên thu thập chứng cứ hiện trường cùng đến hiện trường. Lúc nhìn thấy2thi thể, họ cũng bị làm cho kinh sợ.
Mặc dù là một cảnh sát lâu năm, đã gặp qua vô số vụ án mạng lớn nhỏ, nhưng đây là lần đầu tiên Bạch Kiện chứng kiến một hiện trường như vậy. Nhân viên pháp y Tiểu Hắc kích động như chó thấy xương và cách tử vong5này quá quái dị. Nếu chỉ nhìn hai tay của nạn nhân một cách đơn thuần thì đây giống như một vụ tự sát, bởi hai tay của Đường Lượng nắm chặt con dao ngắn, tuy thận dao vẫn lộ ra nhưng nó đã được đâm sâu vào bụng Đường Lượng, đồng thời vết cắt nằm ngang,6Nhưng vấn đề là đầu nạn nhân bị chặt đứt, hơn nữa vết chặt rất gọn, hẳn hung khí phải là con dao lớn cực kì sắc bén.
Nghe Bạch Kiện nói đến đó, chú Lê lấy ảnh chụp từ trên tay tôi, cẩn thận xem rồi nói: “Cái này giống với samurai Nhật Bản mổ bụng tự5sát, đầu hắn sẽ bị giới thác nhận chặt để kết thúc sinh mạng.”
“Bị giới thác nhận kết thúc sinh mạng là sao? Người tự mổ bụng không phải mổ bụng xong thì sẽ chết ngay ạ?” Tôi nghi ngờ hỏi.
Chú Lê dùng đôi đũa trong tay gõ một cái lên đầu tôi, nói: “Bình thường cháu3chẳng chịu đọc sách, cái gì cũng không biết... Bởi vì trong lúc tự mổ bụng tự sát, người đó sẽ rất đau, trong lúc đau nhất thì sẽ có một người khác gọi là giới thác nhận một đao chém đứt đầu, kết thúc sự thống khổ đó.”
Tôi nghe mà giật mình nói: “Đường Lượng là người Trung Quốc, lại dùng cách mổ bụng tự sát của người Nhật, không biết ai đã chỉ cho hắn nhỉ? Thật không biết phải nói gì nữa.”
Bạch Kiện nghe vậy thì cầm di động của mình lên rồi nói với chúng tôi: “Cái này đã là gì, cháu cho mọi người xem, đây mới là không nói nên lời.”
Nói xong, anh ta mở video trên điện thoại cho chúng tôi xem, trong hình là một người đàn ông đang quỳ trên mặt đất, hai tay nắm chặt dao, dùng sức đâm vào bụng mình, màn hình chợt lóe lên, sau đó có một người đàn ông mặc kimono xuất hiện, giơ kiếm chém đầu người kia...
Ba người chúng tôi cùng trừng to mắt, bởi vì trong video, người đàn ông Nhật Bản đó ra tay quá nhanh, khi màn hình nhấp nháy thì người đàn ông mới xuất hiện, vậy mà sau khi đầu người chết rơi xuống đất, người đó loáng cái đã biến mất.
“Ồ, Người Nhật Bản kia ở đâu ra vậy?” Tôi kinh ngạc nói.
Bạch Kiện lắc đầu: “Theo như lời chị bảo mẫu Lưu thì chị ta cũng chưa từng gặp người Nhật Bản này, cũng chưa từng nghe Đường Lượng nhắc tới là có quen biết người Nhật nào bao giờ.” Đinh Nhất nãy giờ vẫn im lặng bỗng bảo Bạch Kiện dừng video lại nói: “Mọi người có chú ý không? Con dao này có bóng còn người lại không có bóng.”
Lúc này chúng tôi mới để ý thấy thanh trường kiếm của người Nhật bản kia đúng là có bóng, như vậy cái kiểm là thật nhưng người cầm kiếm lại không có thật?
Nghĩ thế, tôi mới nói với Bạch Kiện: “Có tìm thấy thanh kiếm không?” Bạch Kiện than thở: “Không, nhưng theo lời chị Lưu thì kiểm này là một trong những đồ cổ mà Trương Lượng giữ, đã được mười năm rồi.” “Vậy còn thi thể của nạn nhân đâu?” Tôi hy vọng nhìn thấy thi thể Đường Lượng, mong rằng tàn hồn của hắn có thể nói cho chúng tôi biết một chút chuyện. Con cáo già kia chờ lời này của tôi từ lâu rồi, hai mắt lập tức sáng lên nói: “Sáng sớm ngày mai cậu đến tìm anh, anh dẫn cậu đi xem xem...” Tiếp đó, anh ta lấy trong cặp ra tấm ảnh của thanh kiếm Nhật đưa cho chú Lê: “Chú xem có thể biết lại lịch của thanh kiếm này không ạ?” Chú Lê chưa nói có thể tra được lại lịch của nó hay không, chỉ yên lặng nhìn tấm ảnh, sau đó trầm giọng nói: “Chú thử một chút xem sao, nhưng có thể tra ra được hay không thì chú cũng không dám hứa đâu.”
Sáng hôm sau, tôi tới văn phòng của Bạch Kiện, lúc đó anh ta đang tập trung xem một tập hồ sơ, vì vậy tôi gõ nhẹ của hai cái. Anh ta ngẩng đầu lên nhìn tôi, không nói gì nhiều mà dẫn tôi sang phòng giải phẫu để xem thi thể của Đường Lượng luôn.
Tôi thực sự rất khiếp sợ khi nhìn thấy thi thể của Đường Lượng, một người có thể tự đâm kiếm vào bụng mình cần phải có bao nhiêu can đảm chứ?
Đây không phải đóng phim, nói đâm là đâm. Hơn nữa, khoa trương nhất là hắn ta còn cắt ngang một kiếm, thật không biết Đường Lượng lúc đó lấy đâu ra quyết tâm tự sát, có thể xuống tay với mình độc ác như vậy! Theo như người đời nói, đàn ông có thể tàn nhẫn với mình một chút, nhưng người này thì quá độc ác rồi!
Nhân viên pháp y Tiểu Hắc thấy chúng tôi tới thì chủ động báo lại kết quả kiểm nghiệm: “Nguyên nhân gây tử vong rất rõ ràng, chính là do bị chặt đầu, còn một kiếm mổ bụng kia tuy nhìn rất dọa người, nhưng trong một thời gian ngắn sẽ không dẫn đến tử vong.” Tôi từ từ đi đến bên thi thể Đường Lượng, nhưng không phát hiện ra phần tàn hồn nào còn sót lại... Bạch Kiện nhìn thấy nét mặt kinh ngạc của tôi thì vội hỏi có chuyện gì, tôi lắc đầu nói với anh ta: “Thi thể này rất đặc biệt, tôi không cảm nhận được gì cả.” Lúc đầu Bạch Kiện còn hy vọng tôi có thể tìm ra chút manh mối nào đó từ thi thể này, nhưng giờ xem ra hy vọng của anh ta đã bay mất rồi. Sau đó, tôi và anh ta tham gia buổi phân tích tình tiết vụ án, nghe mọi người cùng tiếp thu ý kiến thảo luận về tình tiết vụ án này. Trong buổi thảo luận, một nhân viên điều tra đưa ý kiến: “Có lẽ có kẻ muốn cướp thanh kiếm cổ nhưng đúng lúc đụng phải Đường Lượng, sau đó dùng kiếm giết chết hắn.” Lập tức có người phản bác nói: “Thế chuyện gì xảy ra trong video? Chẳng lẽ tên trộm là kẻ mặc bộ kimono như người Nhật Bản, nếu như tên trộm gặp phải Đường Lượng lúc trộm kiếm thì hai người họ cũng phải đánh nhau một phen chứ. Dầu gì cứ coi như Đường Lượng bị tên trộm một kiếm giết chết, chứ sao còn có thể xảy ra tình huống quỷ dị như trong video, quỳ xuống mổ bụng rồi bị chặt đầu?” Tôi thầm thấy có lý, tình hình như trong video thì không thể thay đổi được, sau khi màn hình lóe lên thì có một người đàn ông Nhật Bản không biết đi ra từ đâu? Nghĩ tới đây, tôi nói khẽ với Bạch Kiện: “Tôi nghĩ giờ các anh nên điều tra kỹ về Đường Lượng, xem hắn đã mua thanh kiếm ấy ở đâu, mua từ ai?”
Bạch Kiện nghe xong gật đầu, sau đó ra lệnh cho cấp dưới nhanh chóng đi điều tra, còn tôi thì lấy điện thoại của Bạch Kiện coi đi coi lại đoạn video... Sau khi xem mấy lần, tôi hầu như có thể chắc chắn Đường Lượng không tự nguyện tự sát, bởi hành động mổ bụng theo tinh thần võ sĩ đạo, đó là hành động rất vinh quang, tuy tôi cũng không hiểu mổ bụng tự sát thì có gì vinh quang nữa. Nhưng trong video, có thể thấy hành động của Đường Lượng có hơi do dự, trông rất hoảng sợ, chắc chắn không phải kẻ có can đảm của một người tình nguyện liều chết.