Mục lục
Người Tìm Xác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này hắn vẫn đứng sau lưng bác sĩ mập, hắn từ từ đến gần bác sĩ mập kia... tôi nhìn thái độ của hắn chỉ sợ hắn định làm chuyện xấu, thế là tôi hét lớn: “Này, anh làm gì thế?”

Nghe thấy tối hô lên, hắn giật mình một cái, thân thể đột nhiên run lên. Còn bác sĩ mập lúc này nghe thấy tiếng tối hô cũng quay đầu lại, anh ta nhìn tôi nghi hoặc sau đó mới nhìn đến hắn. “Tào Lỗi?” Lúc bác sĩ mập nhìn thấy người kia, vẻ mặt lộ rõ sự ngạc nhiên. Không ngờ tên Tào Lỗi kia đột nhiên rút từ trong túi ra một con dao gọt hoa quả, lao nhanh đến phía bác sĩ mập! Bác sĩ mập nhất thời chưa kịp phản ứng, bụng dưới đã bị con dao của Tào Lỗi đâm vào... Tôi nhìn thấy máu2chảy ra, lập tức hô lớn: “Anh muốn làm gì? Dừng tay!” Nhưng lúc này áo blouse trắng của bác sĩ mập đã bị nhuộm đỏ... Vì tôi đột nhiên hét lên, tiếng lại lớn, hai người y tá gần đó vội chạy lại xem tình hình, lúc nhìn thấy người bác sĩ mập đầy máu lập tức hét lên thất thanh.

Tiếng hét kích thích Tào Lỗi, hắn rút dao ra định đâm lần nữa, nhưng tôi sao có thể để cho hắn cơ hội ra tay? Nếu chịu thêm nhát dâm nữa, tính mạng của bác sĩ mập kia khó giữ được.

Tôi lập tức phi thân, đá mạnh vào người Tào Lỗi khiến hắn quỳ một chân trên đất. Tiếp đà, tôi đá thêm một cước vào tay cầm dao của Tào Lỗi, lập tức một tiếng rắc giòn tan vang lên, nghe âm thanh thì chắc tôi đã đá8gãy tay hắn. Nhưng lúc này tôi không để ý được nhiều, cứu người quan trọng, thể là tối nhanh chóng cười lên lưng Tào Lỗi, dùng hết sức giữ chặt đầu hắn! Lúc này bệnh nhân trong các phòng bệnh ùa ra rất đông, tôi nhìn thấy bọn họ thì hét lớn: “Báo cảnh sát đi!”

Không biết tên Tào Lỗi này lấy đâu ra sức mạnh lớn như thế, bị tối đè xuống đất vẫn ra sức giãy giụa, tôi sắp không khống chế hắn được nữa rồi.

May mà Đinh Nhất kịp thời vọt tới, một cước đạp lên chỗ tay hắn bị tôi làm gãy! Theo lý thuyết với thân thủ của Đinh Nhất, đối phó với một kẻ như vậy phải dễ như chơi ấy chứ, nhưng dù cổ thể nào anh ta cũng không khống chế được Tào Lỗi?

Lúc này bác sĩ mập bị thương đang nằm6trên đất, giọng yếu ớt nói: “Đừng... đừng ép anh ta. Anh ta... anh ta bị động kinh!”

Tôi và Đinh Nhất đều giật mình, nhanh chóng lật Tào Lỗi lên, thấy hắn quả nhiên hai mắt nhắm nghiền, miệng sùi bọt mép, đầu lưỡi vẫn còn đang bị hàm răng cắn chặt... Với sức cắn như vậy, nếu không mở được miệng hắn ra có lẽ đầu lưỡi sẽ bị đứt mất.

“Tìm thứ gì đó... nhanh tìm thứ gì đó cho anh ta cắn...” Bác sĩ mập vừa dùng một tay ấn lên vết thương trên bụng mình vừa nói với chúng tôi. Tôi nhìn xung quanh tìm kiếm, nhưng chưa tìm được thứ gì tiện tay, đúng lúc này tôi thấy một chiếc giẻ lau bị vứt ở góc tường, tôi vội nhặt lên, sau đó ném cho Đinh Nhất: “Nắm chặt lại rồi nhét vào miệng hắn ta!”

Đinh Nhất3bắt được, nắm cái khăn lại rồi định nhét vào mồm Tào Lỗi, nhưng hàm răng của hắn cắn chặt không mở ra được, dù là Đinh Nhất có sức mạnh hơn người cũng không sao tách ra được. Nhìn thấy Tào Lỗi đã sắp cắn đứt lưỡi của mình rồi, máu và nước bọt không ngừng chảy xuống... Thời điểm quan trọng vẫn là Đinh Nhật nhanh trí, tháo khớp cằm của hắn, cuối cùng mới khiến hắn nhủ đầu lưỡi ra.

Lúc này có mấy người y tá và bác sĩ chạy đến, đầu tiên họ đặt bác sĩ mập lên giường rồi đẩy đi, sau đó lại đem Tào Lỗi đang không ngừng co giật lên một chiếc giường khác cùng đi cấp cứu.

Lúc đó tôi không ngờ rằng, vị bác sĩ mập kia đã nhận một dao của Tào Lỗi, vào thời điểm mấu chốt vẫn còn nhắc5chúng tôi hẳn bị tái phát chứng động kinh! Một người bác sĩ như vậy nếu nói không phải bác sĩ tốt thì tôi không tin. Nhưng nếu bác sĩ mập là bác sĩ tốt, thì sao Tào Lồi lại muốn đâm anh ta?

Có điều từ vẻ mặt của hai người đó thì có cảm giác họ vô cùng quen thuộc, có khả năng Tào Lỗi từng là bệnh nhân của bác sĩ mập, chỉ là không biết vì nguyên nhân gì, mà từ quan hệ bác sĩ bệnh nhân lại phát triển thành tình huống đâm chém như thế này...

Sau đó cảnh sát đến hiện trường ghi chép, tôi nhìn thấy người cảnh sát lấy lời khai hơi quen quen, nhìn kĩ lại, đó không phải chính là người cảnh sát xuất hiện ở vụ Thẩm Hồng Kỳ nhảy lầu sao?

Khó trách về mặt anh ta trông lại đau khổ như thế, có lẽ vụ án kia vừa mới kết thúc, thì lại đến vụ dùng dao làm người khác bị thương, xem ra bệnh viện này trong hai tháng qua đúng là không hề yên ổn? Chuyện của Lý Dược Tiến và Thấm Hồng Kỳ vừa mới xử lý xong, bây giờ lại phát sinh chuyện bệnh nhân đâm bác sĩ... Chắc chắn viện trưởng bệnh viện mấy ngày nay phải rất đau đầu rồi.

Sau đó, tôi có nghe y tá khoa đó nói, nửa năm trước Tào Lỗi bị chấn thương vùng đầu nên phải vào khoa giải phẫu thần kinh, lúc đó trên đầu hắn có một cục u sưng lên, phải nhanh chóng phẫu thuật cắt bỏ. Việc cắt bỏ khối u trên đầu rất nguy hiểm, hơn nữa còn dễ để lại di chứng. Nhưng bác sĩ xét đến việc Tào Lỗi vẫn còn rất trẻ, cho nên đã thuyết phục hắn thực hiện ca phẫu thuật này. Tào Lỗi cuối cùng đồng ý nghe theo lời bác sĩ, cắt bỏ khối u trong đầu... Lúc đầu ca phẫu thuật rất thuận lợi, nhưng tại thời điểm hậu phẫu, Tào Lỗi bắt đầu xuất hiện chứng động kinh, hơn nữa mỗi lần phát tác lại nặng hơn lần trước.

Tào Lỗi mặc dù thoát khỏi được khối u kia, nhưng thỉnh thoảng lại lên cơn động kinh khiến hắn rất khổ sở. Lúc đầu hắn cũng tích cực tiếp nhận trị liệu, nhưng sau đó hắn cảm thấy việc mình bị mắc chứng động kinh hoàn toàn là do bác sĩ phẫu thuật cho mình kỹ thuật không tốt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK