Mục lục
Người Tìm Xác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi nhìn thoáng qua mặt hồ đầy màu máu nói: “Ai mà biết được? Những người chơi phép thuật đó đều rất kỳ cục, có khi là một ngón tay, có khi là một ngón chân, dù sao tất cả mọi thứ đều có thể.”

Lão Triệu hơi nổi da gà: “Vậy sao mà tìm được? Cũng không thể xuống đó mà mò lên chứ?” Tôi tức giận nói: “Không xuống vớt lên thì anh trông mong nó tự bay lên à?” Vừa nghe tôi nói muốn xuống hồ vớt, lão Triệu và chú họ lập tức lùi về phía sau biểu hiện thái độ của mình, xem ra bọn họ nhất định sẽ không xuống

Lúc này Đinh Nhất giao con dao thép trong tay cho lão Triệu và nói: “Giữ kĩ con dao này.” Nói xong một mình2anh ta từ từ đi xuống hồ máu.

Đinh Nhất từng bước đi vào hồ máu, máu trong hồ bắt đầu cuồn cuộn

Đinh Nhất lựa thời cơ bơi về phía khu vực có “máu bắn tung tóe” nhiều nhất, rồi hụp đầu lặn xuống sâu trong hồ nước màu đỏ sậm kia..

liên tục bơi qua bơi lại mò mẫm.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, chú họ và lão Triệu thấy Đinh Nhất mãi không lên thì rất nóng ruột, tôi lại mặt không cảm xúc, một mực nhìn chằm chằm mặt hồ, dường như không hề lo lắng Đinh Nhất sẽ không trở lên.

May mắn là một lát sau, cuối cùng Đinh Nhất cùng trồi lên khỏi hổ, cả người đều là máu, lúc này trong tay anh ta có thêm một quả tim còn đang đập..

Tất7cả mọi người ở đây đều không ngờ, chân thân của mụ phù thủy kia lại là một quả tim sống, nó giống như vừa mới được cắt ra từ cơ thể người sống ấy.

Chú họ thấy Đinh Nhất đã tìm được chân thân của mụ phù thủy, bèn cầm thanh đao “Thiên Nhân Trảm” lên muốn tự tay đâm nó, nhưng điều không một ai ngờ tới là cho dù chú họ có chém nó thế nào đi nữa..

trái tim kia cuối cùng vẫn từ từ khôi phục như ban đầu, năng lực tái sinh thật là quá mạnh mẽ

Đinh Nhất nghi ngờ nói: “Lúc vừa nãy cháu xuống nước, phát hiện tất cả chất lỏng màu đỏ trong hồ đều chảy ra từ trái tim này, cho nên mới mang nó lên..

Chẳng lẽ thứ này cũng9không phải chân thân của mụ phù thủy sao? Chú họ lắc đầu: “Không, trái tim này có năng lực tự chữa lành mạnh như vậy, đủ để chứng minh nó chính là bản thể của mụ phù thủy

Chẳng qua nó sống mấy trăm năm cũng không phải uổng phí, không biết đã ăn bao nhiêu âm hồn mới có thể lợi hại như vậy, thanh đao Thiên Nhân Trảm của chú cũng không phải đối thủ của nó.”

“Vậy làm sao đây? Nếu bây giờ chúng ta đã tìm được nó, có phải có thể gỡ bỏ hẳn lời nguyền của nơi này không?” Lão Triệu nhìn trái tim đang đập, tỏ vẻ lo lắng

Sắc mặt của chú họ chùng xuống: “Không đơn giản như vậy đâu..

Nếu chú đoán không lầm, cho dù mấy người chúng ta cầm5trái tim này cũng không thể thoát khỏi nông trường.”

Đinh Nhất nghe thể thì không mấy tin, cầm dao thép trong tay lão Triệu chém mấy dao vào trái tim đang đập thình thịch

Mấy dao của Đinh Nhất vừa nhanh vừa độc, dường như đã cắt trái tim kia thành năm bảy mảnh.

Nhưng ngay sau đó, bằng mắt thường chúng tôi có thể thấy được trái tim đó nhanh chóng lành lại..

Ngay lúc mọi người đều chẳng còn cách nào, tôi đột nhiên đi nhanh đến bên người Đinh Nhất, khom người nhặt trái tim vẫn còn đang đập dưới đất lên

Trong nháy mắt, trí nhớ khi còn sống của phù thủy này tràn ngập trong đầu tôi.

Mary từng là một cô gái xinh đẹp, tấm địa hiền lành, đồng thời cô ta cũng là một phù thủy3đúng tiêu chuẩn..

Lúc cô ta còn sống, chưa từng hại ai bao giờ, ngược lại cô ta thường xuyên dùng phép thuật của mình để giúp một số người nghèo bị bệnh mà không có tiền mua thuốc.

Lúc ấy ở châu u đang lan tràn bệnh dịch hạch, Mary biết đó không phải là thiên tai, mà là do con người gây ra

Mặc dù cô ta vẫn luôn đi qua các thôn làng, khuyên mọi người nghĩ cách diệt chuột gây lây lan dịch hạch, nhưng những thôn dân ngu muội lại không tin tưởng cô ta, cảm thấy tất cả những điều này là do bị ma quỷ nguyền rủa.

Cùng lúc đó, những thôn dân đang căm phẫn tin vào những lời đầu độc của giáo hội, cho rằng tất cả những thảm họa này đều do phù thủy Mary mang tới

Vì vậy họ đốt nhà Mary, tra tấn cô ta bằng đủ mọi cách rồi treo cổ cô ta lên cái cây trước nhà...

Trước khi chết, Mary phát ra lời nguyền rủa ác độc nhất trong suốt cuộc đời mình

Cô ta nguyền rủa những người đã từng được mình chữa bệnh đều sẽ chết sạch sau một đêm, những người hại chết cô ta sẽ bị lây bệnh dịch hạch mà chết, còn mảnh đất dưới chân cô ta sẽ mãi mãi không thấy màu xanh, không một ngọn có!

Sau khi chết, thi thể Mary bị treo trên cây, không ai dám đi nhặt xác cho cô ta, cho đến khi có người mua mảnh đất này, mới cho một người hầu tới xử lý thi thể thối rữa trên cây.

Người này lấy hết can đảm hạ thi thể Mary từ trên cây xuống, nhưng không biết nên chôn ở đâu

Cuối cùng, để bớt chuyện, anh ta bèn ném thi thể vào cái hồ nhỏ phía sau..

Lời nguyền rủa của Mary bắt đầu linh nghiệm từ lúc đó.

Mảnh đất này từ từ biến thành vùng đất chết người sống chở đến gần”, cho đến khi cặp vợ chồng già kia xuất hiện..

Mặc dù họ biết mảnh đất này có vấn đề, nhưng vì không có chỗ dừng chân nên cũng chỉ đành chọn dùng những phép thuật tốt nhất được gia tộc truyền lại để cố gắng biến mảnh đất này thành nơi có thể sống yên ổn

Nhưng tất cả mọi thứ đều bị một chàng trai trẻ đã từng làm việc ở chỗ này hủy hoại hết, người đó dĩ nhiên chính là ác ma giết người Dennis.

Sau khi tôi phục hồi lại tinh thần thì đưa quả tim đang còn đập trong tay lên miệng mình

Sau đó ăn trái tim kia từng miếng một trước sự kinh ngạc của mọi người! Lúc ấy chú họ cả giận nói: “Mi điên rồi ư

Thân thể này không phải của mi, làm sao mi dám ăn thứ này? Mi có biết sẽ có hậu quả gì không?” Tôi ợ một cái rồi dửng dưng đáp: “Ăn cũng ăn rồi, còn có thể có hậu quả gì nữa? Tôi muốn xem ở trong bụng tôi rồi, nó có thể tự lành được không?” Sau khi nói xong thì tôi mặc kệ những người đã bị tôi dọa đến đờ ra, xoay người đi vào trong nhà không thèm quay đầu lại..

Mặc dù chú họ thầm giận, nhưng không thể mặc kệ tôi, vì vậy vội vàng chạy nhanh theo sau tôi

Trở vào nhà, trước hết là tôi tìm cây rìu vừa nãy, không nói tiếng nào đi đốn cái cây kia

Theo từng nhát búa tôi chặt vào thân cây to đã treo mụ phù thủy bao năm kia, xung quanh đột nhiên nổi lên trận gió lớn, thổi đến nỗi tất cả mọi người nghiêng ngả...

Nhưng một mình tôi vẫn đứng thẳng trong gió, không bị chút ảnh hưởng nào, tiếp tục chặt cây to, cho đến khi thân cây bị chặt gãy, cây to ầm ầm đổ xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK