Nhưng Lạc Chí Thanh lại chưa từng về nông thôn nên anh ta không thể hiểu biết hết được cuộc sống thực không giống như trong thơ ca của anh ta.
Minh Chi Tuệ chỉ cảm thấy bản thân và anh ta đã không còn bất kỳ đề tài chung nào với nhau.
"Anh ngừng lại đi." Minh Chi Tuệ cắt đứt lời anh ta: "Tôi chỉ muốn biết em họ tôi đang ở đâu."
Lạc Chí Thanh vẫn không nhục chí thế nhưng anh ta cũng đã không còn là học sinh nữa.
Anh ta thành khẩn nói: "Chi Tuệ, chuyện huỷ bỏ hôn ước lúc trước chỉ là tình thế bắt buộc thôi. Chuyện này không thể trách em cũng không thể trách anh được, cả hai chúng ta đều là người bị hại. Anh hy vọng chúng ta có thể tiếp tục hôn ước này rồi mau chóng kết hôn."
"Đây chính là kết quả sau khi cả nhà anh bàn bạc xong xuôi. Ba mẹ của anh là người rất tiến bộ nên sẽ không nhắc đến những vấn đề không tốt trong giai cấp nhà em đâu. Em cũng không còn ba mẹ nữa, chờ đến khi chúng ta lập gia đình rồi thì người thân nhà anh cũng chính là người thân của em."
Minh Chi Tuệ đã đi theo ba mấy năm cũng đã nhìn thấy nhiều những thành phần sắc mặt quân tử ra vẻ đạo mạo giống như Lạc Chí Thanh rồi.
Nếu như không có lợi thì đã không dậy sớm, êm đẹp thì mới nhớ tới cô ấy. Chẳng lẽ là vì bọn họ nhìn trúng căn nhà mặt tiền mà cô ấy lấy về sao?
Cũng đúng, cô là một đứa trẻ mồ côi, một miếng thịt lớn như vậy không được người ta nhớ thương mới là chuyện lạ.
Đối phó keo dán chó như vậy thì từ chối trực tiếp cũng không thể được.
Minh Chi Tuệ mỉm cười hỏi: "Thật sao, thế nhưng mà ba em có để lại lời trăng trối rằng sau khi em tìm được em họ rồi thì phải trả lại hết toàn bộ ngôi nhà coi như là muốn đền bù cho em họ. Em trở về thành vừa lúc cũng chưa tìm được công việc vậy đến khi gả cho nhà anh thì sao. Anh cũng biết đấy kể từ khi còn nhỏ điều kiện sinh hoạt của em vốn dĩ đã có đãi ngộ rất tốt. Anh phải mời một bảo mẫu về để giặt quần áo nấu cơm, còn nữa không thể ở cùng với ba mẹ anh được."
Cô ấy cố ý nói như vậy để nhanh chóng có thể vạch trần được sắc mặt của Lạc Chí Thanh là gì.
Nhà em họ của Minh Chi Tuệ nếu như Lạc Chí Thanh có hiểu biết tuyệt đối không ham đồ vật của Minh Chi Tuệ.
Cô ấy nói như vậy đại khái là muốn thử nghiệm xem sự thật trong lòng của anh ta một chút. Nếu như anh ta đồng ý thì Minh Chi Tuệ nhất định sẽ cực kỳ cảm động.
Chờ khi kết hôn rồi thì hai vợ chồng đồng tâm hiệp lực, máu thịt hoà tan bên nhau thì còn cần phân chia cái gì nữa.
Lạc Chí Thanh nói: "Có thể mà Chi Tuệ, vậy chúng ta lại bàn bạc về ngày cưới một chút đi. Anh thấy tháng sau cũng không tồi đâu, nhà em cũng không còn ai nữa vậy chỉ cần thông báo cho em họ của em biết thôi. Nếu như cậu ta không tới thì em cũng đừng có đau lòng, nhà của anh nhiều họ hàng lắm, lúc đó hôn lễ sẽ rất náo nhiệt sẽ có mặt mũi."
Minh Chi Tuệ:.. Cái tên đàn ông này sao không ra bài theo lẽ thường vậy.
Người bình thường nhìn thấy bên đằng gái ngang ngược vô lý như thế không phải đều sẽ phất tay bỏ đi, tiếp theo đó sẽ tìm một người mà anh ta cảm thấy là hiền hậu đảm đang sao?
Minh Chi Tuệ lại thay đổi sách lược, cô ấy từ chối thẳng thừng anh ta.
"Thành thật mà nói là tôi đã có người thích rồi, anh ấy làm việc ở nông trường, đối với tôi rất che chở quan tâm. Tôi đã chuẩn bị nhận lời anh ấy theo đuổi nên chỉ có thể từ chối lời đề nghị của anh thôi."
Lạc Chí Thanh: "Em làm như vậy chỉ là báo ân thôi không phải là yêu, không có tình yêu chính là cơ sở dẫn đến bi kịch trong hôn nhân. Hai chúng ta là thanh mai trúc là lưỡng tiểu vô sai (*)."
的 两小无销 (Lưỡng tiểu vô sai): Hai đứa con trai và con gái thuở nhỏ chơi với nhau hồn nhiên.
Anh ta lại thâm tình chân thành: "Hơn nữa, sau khi hai chúng ta tách ra em mới có tiếp xúc cùng đồng chí nam. Nếu như em thẳng thắn nói với anh thì anh cũng sẽ không đến mức keo kiệt tức giận chỉ vì một vấn đề nhỏ thế này. Anh cũng sẽ nói thật không dối gạt em, trong khoảng thời gian này anh cũng đã từng trải qua đi xem mặt với mấy đồng chí nữ, anh hy vọng em cũng không cần để ý.
Minh Chi Tuệ nhục chí, sao anh ta lại giống y như keo con chó thế nhỉ, may mắn là nhà anh ta đã chủ động huỷ hôn trước.
Cô ấy đã nếm thử qua hai phương án rồi nhưng đều không làm cho keo con chó này bị sợ doạ chạy. Thực tế thì quả thật cô ấy cũng không có người nào gọi là đối tượng để thích cả.