Nghĩ như thế, Vương Thanh Mai không tiếp tục nổi giận nữa, mà hỏi ông ta: "Anh đoán thử xem, hay bài báo này là do cô con gái kia của Tạ Đông Hải cố ý chọc ra, chẳng lẽ cô ta vẫn còn nhớ thương con trai chúng ta?"
Người đàn ông không muốn tiếp tục nói tới chủ đề này nữa, dù sao Hạ Ngải Vân cũng đã đồng ý không làm bậy, ông ta nói qua loa đại khái: "Có lẽ vậy, anh cũng không rõ lắm."
Nghiêm Dặc đứng ở trên hành lang ngoài nhà ông ta, nhìn thấy rõ bộ mặt thật của người đàn ông này, cũng xem thế là đủ rồi.
Người đàn ông này có hai bộ mặt hoàn toàn khác nhau khi ở bên cạnh tình nhân và vợ, hơn nữa hai người phụ nữ này đều không phát hiện ra.
Ngay cả người bên gối cũng không phát hiện ra, cũng may là người đàn ông này không ôm chí lớn, chứ nếu ông ta là kẻ xấu ẩn núp trong bóng tối, vậy thật sự rất khó phát hiện ra.
Lúc này, Nghiêm Dặc đã hận đến nghien răng nghiến lợi, nghĩ cách của Tiểu Ngọc rất hay, chờ lần tiếp theo sẽ gọi vợ ông ta tới bắt tận hiện trường!...
Nghiêm Dặc đạp xe đạp trở về nhà, đồng thời báo cáo cho Tiểu Ngọc biết về chuyện mình theo dõi được.
"Cả gia đình người đàn ông kia là hàng xóm hồi còn nhỏ của em, Hạ Ngải Vân cố tình làm em ghê tởm, còn làm vợ của tình nhân bà ta khó chịu, cũng không biết bà ta có suy nghĩ thế nào."
Tạ Tiểu Ngọc cũng sửng sốt, người đàn ông chó má này giỏi giả vờ thất đấy.
"Chắc có suy nghĩ muốn trả thù, nhưng người đàn ông chó má này còn cặn bã hơn cả Tạ Đông Hải."
Sau khi hiểu rõ tình hình, Nghiêm Dặc nói để chuyện theo dõi cho mình.
Tạ Tiểu Ngọc thúc giục anh trở về, chỉ vào chiếc xe đạp trong sân, bảo anh đạp xe trở ve trường học.
Nghiêm Dặc nhìn chiếc xe đạp này rất quen mắt: "Xe của ai vậy?"
"Trần Niên."
Tạ Tiểu Ngọc nói: "Chiều tối nay Chu Cảnh Họa đạp xe tới, nói là đêm ngày hôm trước xe cô ấy bị hỏng, Trần Niên đổi xe cho cô ấy."
Trần Niên cũng sửa xe giúp cho Chu Cảnh Họa, Tinh Tỉnh thưởng cho Trần Niên một miếng bánh củ mài nhân mứt táo, sau đó để Chu Cảnh Họa đổi lấy xe đạp của mình, đạp xe của mình về.
Nghe Tinh Tinh nói, chị hoa khôi đoàn văn bỏ một tấm vé xem xem biểu diễn Tết Nguyên Đán vào trong giỏ xe đạp của Trần Niên.
Buổi tối, lúc Nghiêm Dặc trở về phòng ký túc xá, anh nói cho Trần Niên biết đã khóa xe của anh ta ở nha để xe: "Cậu cho tôi mượn xe thêm mấy ngày nữa nhé, tôi vẫn đang cần."
Loại chuyện nhỏ này cũng không cần phải bàn bạc, Trần Niên đồng ý luôn.
Nghiêm Dặc đưa tấm vé xem xem biểu diễn Tết Nguyên Đán mà Chu Cảnh Họa để ở trong giỏ xe của Trần Niên cho anh ta: "Người bạn hoa khôi đoàn văn công của Tiểu Ngọc gửi quà cám ơn cho cậu."
Trần Niên:... anh ta rối rắm muốn chết đi được: "Vậy cậu có nói tôi đi không?"
Nghiêm Dặc: "Đi chứ, tôi và Tiểu Ngọc cũng đi, không chừng Tiểu Ngọc còn có thể dẫn cậu ra sau cánh gà."
Trần Niên đỏ bừng mặt lên, thành thật mà nói, anh ta có ấn tượng rất tốt với đồng chí hoa khôi đoàn văn công, chỉ là anh ta đã để lại ấn tượng quá kém với cô ấy. Nhưng không còn cách nào cả, anh ta không thể bỏ lại bà cô của mình vì một cô gái mới quen được.
Trần Niên thầm thở dài trong lòng, đáng đời anh ta độc thân!...
Tạ Tiểu Ngọc và Nghiêm Dặc bàn bạc xong kế hoạch, Nghiêm Dặc chịu trách nhiệm theo dõi sau giờ học.
Cá Nhỏ tỉnh ranh, hỏi xem có phải là Tạ Tiểu Ngọc chuẩn bị đánh đổ ngươi xấu đưa tin hay không, Tạ Tiểu Ngọc mỉm cười xoa xoa đầu cậu bé, nói: "Sắp rồi, nhưng em đừng nói với ai đấy."
Cá Nhỏ gật đầu, còn thúc giục Tạ Tiểu Ngọc làm mau lên, cậu bé nói cha của Điền Tiểu Tuấn cùng lớp bọn họ bị sang chấn tâm lý mà suýt nữa bị máy cứa đứt ngón tay, may mà có nhân viên tạp vụ ở gần đấy phát hiện ra.
Cậu bé hy vọng có thể sớm ngày đòi lại công bằng cho cha của Điền Tiểu Tuấn, như vậy Điền Tiểu Tuấn chắc chắn sẽ vui vẻ, sẽ không buồn bã ủ rũ nữa.
Bây giờ Cá Nhỏ càng ngày càng có sự hồn nhiên tốt bụng của trẻ con, biết quan tâm đến bạn học, đây là tiến bộ rất lớn.
Tạ Tiểu Ngọc hứa với cậu bé, Tảo Báo nhất định sẽ phải đăng báo xin lỗi những người liên quan đến các bài báo đưa tin không đúng sự thật kia!
Điều tra bên phía Tạ Tiểu Ngọc dần có tiến triển, bên phía Dư Thư Phương cũng đã điều tra xong.
Sau giờ tan làm, cô ấy đi tới nhà Tạ Tiểu Ngọc tìm cô, Tinh Tinh nói chị đi làm ca đêm, Dư Thư Phương lại tới bệnh viện.