Từ trong thâm tâm, anh ta đánh giá rất cao Mai Tử Cầm, cảm thấy Dư Thư Phương viết chắc chắn không hay bằng Mai Tử Cầm.
Với lại hôm nay anh ta quá bận rộn, không có thời gian đọc, vậy nên vừa rồi lúc bị Tạ Tiểu Ngọc chất vấn, anh ta mới thuận miệng nói bài viết các cô đưa lên không được.
Anh ta lập tức gọi điện thoại đến nhà máy dệt xác minh tình hình.
Xưởng trưởng nhà máy dệt chính trực nói: "Thẩm Đại Hà thường hay đánh người, say rượu bỏ bê công việc. Ỷ vào nhận hai mươi nghìn đồng của Hoa kiều, ngày hôm qua cũng không tới làm, nhà máy dệt chúng ta đã cho anh ta thôi việc rồi, nhà máy không thể nào chứa chấp loại người có nhân phẩm bại hoại như vậy được!"
Tống Hạnh Hoa vội thay đổi bài viết, thay bằng bài viết của Tạ Tiểu Ngọc.
Sau đó, anh ta gọi Mai Tử Cầm tới phòng làm VIỆC.
Tiền Hiểu Ngải có quan hệ tốt với Mai Tử Cầm chỉ thấy Tạ Tiểu Ngọc và Dư Thư Phương xông vào phòng làm việc của Tống Hạnh Hoa, sau đó Tống Hạnh Hoatram mặt đi gọi Mai Tử Cầm vào.
Tiền Hiểu Ngải bất bình thay cho bạn tốt: "Dư Thư Phương, chỉ vì lần trước chủ biên Tống phân cho cô xuống nông thôn trước, mà giờ cô cứ nhằm vào Tử Cầm, có cần đến mức vậy không?"
Dư Thư Phương: "Liên quan đếch gì đến cô, dù cô có là con gái của tổng biên tập, cô cũng không có quyền can thiệp vào chuyện riêng của tôi."
Tiên Hiểu Ngải:...
Tạ Tiểu Ngọc nói: "Cô vẫn nên đọc bài sửa đổi lại đi, Mai Tử Cầm cướp nhiệm vụ phỏng vấn do Thư Phương phụ trách, chưa xác minh đã nộp bản thảo, nếu báo đăng sai sự thật, người bối nồi sẽ là cha cô đấy."
Nói xong, cô cũng không chờ Tiền Hiểu Ngải phản ứng lại, cùng Dư Thư Phương đi xuống xưởng in báo lại.
Ngày hôm sau đi làm, mọi người phát hiện ra người thường xuyên đi làm muộn như Tiền Hiểu Ngải đã đến văn phòng, cô ta đang lau sàn nhà tưới cây trong văn phòng, hôm nay không phải là ca trực của cô ta nha?
Dư Thư Phương hóng hớt nói: "Sáng sớm hôm nay cô ta tới xin lỗi tôi, tuy nhìn có vẻ không phục lắm, tôi đoán là tối hôm qua tổng biên tập Tiền đã phê bình cô ta. Hơn nữa, cô ta chủ động nhận dọn vệ sinh văn phòng một tuần."
Tạ Tiểu Ngọc cười: "Vậy chắc là tối hôm qua thiên kim nhà tổng biên tập bị cha cô ta phê bình rất ác."
Tiền Hiểu Ngải kéo cây lau nhà đi tới chỗ Tạ Tiểu Ngọc và Dư Thư Phương, nghe được đoạn đối thoại của hai người bọn họ, cô ta thầm tức giận trong lòng, tối hôm qua cha nói chuyện với cô ta đến hai giờ đêm, nói người như Tạ Tiểu Ngọc mới đáng kết bạn.
Thiệt là, giờ cô ta không muốn làm bạn với cô.
Cô ta tức giận nói: "Phiền hai người nhấc chân lên."
Tạ Tiểu Ngọc dứt khoát đứng dậy: "Được, lau sạch vào nhá, vất vả cho đồng chí Tiền rồi."
Tiền Hiểu Ngải:.. Hừ, còn không biết di chuyển ghế.
Tiếp theo, không biết là do tổng biên tập Tiền gợi ý hay là do chủ biên Tống tự sắp xếp, dù sao Tiên Hiểu Ngải cũng bị sắp xếp cho nhiệm vụ xuống nông thôn phỏng vấn.
Còn bạn tốt của cô ta Mai Tử Cầm, lại đi lên Bắc Kinh học bồi dưỡng chuyên sâu với Tống Hạnh Hoa.
Tiên Hiểu Ngải:... đã nói là chị em tốt đồng cam cộng khổ với nhau cơ mà?
Trong lúc nhất thời, cô ta lại hơi hâm mộ tình bạn giữa Dư Thư Phương và Tạ Tiểu Ngọc....
Mấy ngày sau, bài báo Hoa kiều nhận nuôi có phan tiếp theo.
Sau khi bị nhà máy dệt sa thải, Thẩm Đại Hà suốt ngày uống rượu, còn nói muốn kết hôn với cô gái chưa lập gia đình làm vợ, nói chung là cực kỳ phách lối.
Người ta châm chọc nói bây giờ anh ta không có việc làm, sẽ không có nữ đồng chí nào chưa lập gia đình vừa ý anh ta.
Thẩm Đại Hà uống nhiều lại khoe khoang với người ta, nói mình còn có mười lăm nghìn đông, là số tiền đám dế nhũi châm chọc anh ta có nhịn ăn nhịn tiêu đến khi về hưu cũng không kiếm được.
Có số tiền này, anh ta chỉ cần xuống nông thôn tìm vợ, cũng có nhiều cô gái bằng lòng gả cho anh ta.
Mấy câu khoe giàu của anh ta tình cờ bị đám côn đồ chạy đến Bình thành nghe được, anh ta cũng trở thành mục tiêu bị bọn họ theo dõi. Đêm khuya hôm đó, Thẩm Đại Hà vẫn uống đến say mèn ở tiệm cơm, sau đó bị đám côn đồ kia theo đuôi bắt trói lại, tìm được chìa khóa trên người anh ta, cũng tìm được quyển sổ tiết kiệm ở trong nhà anh ta.
Thẩm Đại Hà bị đánh đến khi trời sáng, cuối cùng không chịu được nữa đành phải nói mật khẩu ra.
Thẩm Đại Hà bị cướp mất mười lăm nghìn đồng, cũng bị đánh đến mức phải nằm liệt giường mất mấy tháng, anh ta bị sa thải nên không còn đủ tiền thanh toán tiền thuốc men viện phí, tiền cũng bị cướp mất, nên muốn tìm em trai chuyển công việc lúc trước thành tiền cho mình.