Cô còn tưởng hai thế giới sẽ không đồng thời xuất hiện nữa, nhưng cô không ngờ mình được nhìn thấy một cảnh tượng đáng kinh ngạc.
Cô nhìn thấy Nghiêm Dặc ở thế giới kia tìm được nhà cô ruột, đáng tiếc là cô ruột của anh đã bị bệnh qua đời, cô ruột anh có một đứa con gái. Lúc Nghiêm Dặc tìm được, em họ đang bị người nhà trói nhét vào trong xe, muốn dùng cô ấy đổi lấy mấy trăm đồng sính lễ.
Cũng may là được Nghiêm Dặc ở bên kia tới cứu kịp thời.
Hiện tại, cô ruột của anh ở thế giới này còn chưa chết, bà ấy chỉ đang bị bệnh, cần tiền chữa bệnh.
Thấy Tạ Tiểu Ngọc ngủ không yên ổn, Nghiêm Dặc lập tức tỉnh dậy, anh bật đèn đánh thức người trong vòng tay: "Tiểu Ngọc, em mơ thấy ác mộng xạ"
Tạ Tiểu Ngọc đã hoàn toàn tỉnh giấc: "Không phải là ác mộng, em nằm mơ thấy cô, cô ruột của anh."
Tạ Tiểu Ngọc từng nói mười lăm tháng giêng, cô ruột và em họ của Nghiêm Dặc sẽ đến Bắc Kinh, bây giờ bọn họ không cần phải đi vùng khác tìm, chờ các cô ấy tới Bắc Kinh, lại xem nhân phẩm của cô ruột và em họ thế nào.
Chờ xem rồi quyết định có nhận thân hay không.
Ở thế giới song song kia, cô chỉ nhìn thấy em họ được cứu, chứ không biết nhân phẩm cô ấy thế nào.
Sợ lại là một người giống như Nghiêm Bạch Huệ, có quen hay không sẽ giao cho ông nội Nghiêm Dặc và mấy người bác quyết định.
"Em nằm mơ thấy em họ anh chính là người giúp việc được Nghiêm Bạch Huệ tìm tới chăm sóc cho ông bà nội anh trong tháng giêng, anh Nghiêm Dặc, anh mau thông báo cho bác Tống Liêm đi, tìm cớ thả Nghiêm Bạch Huệ ra."
Cô nằm mơ thấy được chuyện đã xảy ra ở thế giới song song, hôm nay là mùng bảy tháng giêng, Nghiêm Bạch Huệ sẽ dẫn người giúp việc đến cửa vào mười bốn tháng giêng.
Người giúp việc này, chính là con gái Mặc Hồng Vũ của cô ruột Nghiêm Dặc.
"Người giúp việc Nghiêm Bạch Huệ tìm tới, trùng hợp là em họ của anh?"
Nghiêm Dặc cảm thấy chuyện này rất khó tin, chuyện này là do tổ chức tình báo cố tình sắp xếp sao?
Sắp xếp cho em họ làm người giúp việc cho ông bà nội của mình, hầu hạ người cô giả và em họ giả, chờ một ngày nào đó nói cho cô ấy biết chân tướng, đến lúc đó cô ấy sẽ kích động? Thật là độc ác!
Nghiêm Dặc không cả kịp ăn sáng, anh vội đi tới cục công an thành phố, báo cáo tin tức này cho Tống Liêm.
Buổi tối hôm đó, dưới sự chống đối quyết liệt của Hà Tú Phân, bà ta thậm chí còn lôi cái chết ra để hăm dọa, Nghiêm Chính Sinh "Mới bất đắc dĩ" chạy tới cục công an, bảo lãnh cho Nghiêm Bạch Huệ đi ra.
Hứa Xương và Dư Thư Phương kết hôn vào ngày mười hai tháng giêng, Tạ Tiểu Ngọc và Nghiêm Dặc trở về trước tham dự hôn lễ.
Hôn lễ được tổ chức rất linh đình, Thư Phương được nhà trai đến đón từ lúc sáng sớm, nhận được nhà cha mẹ vợ chuẩn bị cho đôi vợ chồng son, nhà họ Hứa không có vẻ gì là không vui, trong lòng chỉ có cảm kích.
Tạ Tiểu Ngọc biết, tương lai Hứa Xương sẽ ra ngoài làm ăn, sẽ kiếm mấy căn nhà về cho Dư Thư Phương.
Sau khi tham dự hôn lễ của Dư Thư Phương, ngày mười ba tháng giêng bọn họ trở lại Bắc Kinh. Ngày mười bốn, Tạ Tiểu Ngọc xách theo thực phẩm bổ sung dinh dưỡng, cùng Nghiêm Dặc đi tới đại viện thăm Nghiêm Chính Sinh.
Từ lần trước phát tác bệnh tim vì chuyện phân chia nhà cửa, sức khỏe của Nghiêm Chính Sinh vẫn không tốt. Cộng thêm Hà Tú Phân làm ầm ï nhà cửa hòng ép buộc Nghiêm Chính Sinh bảo lãnh Nghiêm Bạch Huệ ra, Nghiêm Chính Sinh vẫn luôn phải uống thuốc huyết áp.
Để hòa hoãn quan hệ, Nghiêm Bạch Huệ tìm một người giúp việc cho Nghiêm Chính Sinh và Hà Tú Phân.
Người giúp việc này tên là Mặc Hồng Vũ, năm nay vừa tròn mười tám tuổi, Nghiêm Bạch Huệ sai Mặc Hồng Vũ đi làm một bàn đồ ăn, để Nghiêm Chính Sinh và Hà Tú Phân nếm thử tay nghề của người giúp việc.
"Cha mẹ, cha mẹ nếm thử tay nghề của tiểu Vũ đi, cô ta rất căm chỉ, cha mẹ lớn tuổi rồi, con bỏ tiền con bỏ ra để thuê người giúp việc, coi như là con biếu cha mẹ."
Hà Tú Phân cực kỳ vui vẻ, xem đi, vẫn là con gái biết thương cha mẹ, bốn đứa con trai kia không được đứa nào tri kỷ như vậy.
Thực ra, lúc trước mấy người bác của Nghiêm Dặc đều từng thuê người giúp việc toàn thời gian, người giúp việc theo giờ về. Nhưng Hà Tú Phân thử mấy người đều không hài lòng, không chê nấu cơm không hợp khẩu vị, thì cũng chê người ta lười biếng, tóm lại là không hài lòng.
Cuối cùng, mấy con trai đưa tiền thuê người giúp việc theo tháng cho bà ta.
Nhưng người giúp việc được con gái thuê về lại khác, Hà Tú Phân vui vẻ trong lòng, nhìn người giúp việc cũng thuận mắt hơn.
Bà ta nói với Nghiêm Chính Sinh: "Ông đừng xụ mặt nữa, con gái cũng đã nhận sai rồi, cha con sao thể giận nhau mãi được, tới ăn cơm đi, tôi nhìn thấy người giúp việc này làm việc rất nhanh nhẹn, giữ lại đây đi."