Tạ Tiểu Ngọc đỡ bả vai cô ấy, lo lắng nói: "Chị nói ra nhưng em đừng kích động, mẹ em chính là đứa bé bị đánh tráo kia, mẹ em mới thật sự là con gái ruột của nhà họ Nghiêm, em là em họ ruột của chồng chị."
Mặc Hồng Vũ:...
Điều này sao có khả năng?
Chuyện này quá ly kỳ, quá tàn khốc, bọn họ không biết Nghiêm Bạch Huệ đã làm cái gì với cô ấy, nếu nếu đây là sự thật thì quả là quá tàn nhẫn.
"Em không có cách nào tin tưởng cả." Mặc Hồng Vũ nói: "Em thật sự không có cách nào tin tưởng."
Nghiêm Dặc nói: "Ở nước ngoài có loại công nghệ nhận dạng, có thể kiểm tra DNA, anh quen biết một vị Hoa kiều ở nước ngoài, nếu em bằng lòng, chúng ta sẽ đi làm giám định, đến lúc đó sẽ biết được là thật hay giả. "
Tạ Tiểu Ngọc trấn an Mặc Hồng Vũ: "Chị biết em rất khó tiếp nhận được chuyện này, chị còn đoán em có nỗi niềm khó nói, vậy nên càng phải làm cho rõ chuyện này. Chỉ cần em bằng lòng làm giám định, bọn chị sẽ lập túc sắp xếp. Chẳng lẽ em hy vọng thứ hàng giả đó chiếm thân phận của mẹ em, tiếp tục hại người khác à. Bà ta làm việc cho tổ chức tình báo, chị không muốn bà ta tiếp tục hại thêm nhiều người nữa."
Hồng Vũ đồng ý, cô ấy trở về nhà trọ, lấy tóc của mẹ giao cho Tạ Tiểu Ngọc.
Trong khoảng thời gian chờ kết quả, Mặc Hồng Vũ lấy lý do mâu thuẫn với Nghiêm Bạch Huệ, không tiếp tục đi tới nhà họ Nghiêm làm người giúp việc nữa.
Mặc Hồng Vũ không có một xu nào trên người, cô ấy tới Bắc Kinh làm người giúp việc, thỏa thuận là lương tháng ba mươi đồng, nhà do Nghiêm Bạch Huệ thuê.
Lúc Tạ Tiểu Ngọc nói sẽ thuê phòng cho hai mẹ con Mặc Hồng Vũ ở nhà khách, Mặc Hồng Vũ nói không cần, còn nói hiện tại Nghiêm Bạch Huệ không dám đuổi mẹ con bọn họ ngủ ngoài đường.
Tạ Tiểu Ngọc đoán chắc Nghiêm Bạch Huệ đã bị Mặc Hồng Vũ nắm được nhược điểm gì.
Cô nói: "Không thể để bệnh tình của mẹ em kéo dài hơn nữa, phải đưa mẹ em đến bệnh viện luôn đi, chị sẽ cho em mượn tiền."
Không thể trì hoãn việc điều trị bệnh lại nữa, chẳng may bỏ lỡ giai đoạn điều trị thì sẽ bỏ lỡ một cái mạng. Mặc Hồng Vũ cắn chặt răng, nhận hai trăm đồng từ tay Tạ Tiểu Ngọc, nói: "Những nếu lỡ em không phải là em họ của các chị thì sao?"
Tạ Tiểu Ngọc cười nói: "Chẳng lẽ chị lại sợ em không trả, em đừng nghĩ lung tung nữa, Nghiêm Dặc đã tìm xong bệnh viện rồi, đặt phòng bệnh đơn trong bệnh viện, hôm nay có thể nhập viện khám luôn."
Mặc Hồng Vũ thầm cảm động trong lòng, còn chưa có kết quả giám định quan hệ huyết thống, không ai biết được mẹ cô có phải là cô ruột của Nghiêm đại ca hay không, nhưng bọn họ vẫn thật lòng giúp đỡ mẹ con cô ấy.
Mẹ Mặc Hồng Vũ nhập viện, Hà Tú Phân lại có cớ gây chuyện ầm T1, bà ta ở nhà mắng Nghiêm Dặc và Tạ Tiểu Ngọc: "Bọn nó làm gì vậy, bà nội ruột bị bệnh mà không thèm ngó ngàng tới, trong khi lại giúp mẹ ruột của một người giúp việc nhập."
Nghiêm Chính Sinh mặc kệ bà ta, ông ấy chuyển đến ở nhà con trai, trong khoảng thời gian này cũng có tới bệnh viện hỏi thăm tình hình sức khỏe của mẹ Mặc Hồng Vũ.
Lúc gặp lại Nghiêm Chính Sinh, Mặc Hồng Vũ thầm cảm thấy ngũ vị tạp trần, ông ấy thương con gái, thương cháu ngoại gái của mình, nhưng lúc biết đứa con gái mình yêu thương không phải là con gái ruột, mà bị người ác ý đánh tráo, ông ấy vẫn có thể tỉnh ngộ kịp thời.
Vì vậy, nếu mẹ thật sự là con gái của ông ấy, những chuyện xảy ra với mẹ và với cô ấy, đều không thể tính lên đầu ông cụ này được.
Vì vậy, cuộc trò chuyện giữa cô ấy và Nghiêm Chính Sinh diễn ra khá êm đềm. Mẹ của Mặc Hồng Vũ nằm viện từ ngày mười lăm tháng giêng, đến khi bà ấy phẫu thuật xong ra viện, Tạ Tiểu Ngọc cũng lấy được kết quả giám định.
Mẹ của Mặc Hồng Vũ, Đoạn Huệ Quyên thật sự là con gái ruột của Nghiêm Chính Sinh, Mặc Hồng Vũ là em họ của Nghiêm Dặc....
Mặc Hồng Vũ cầm kết quả giám định, phải tiêu hóa một lúc lâu, mới nói cho Tạ Tiểu Ngọc và Nghiêm Dặc biết một bí mật còn sốc hơn.
"Anh họ, chị dâu họ, anh chị có biết em dùng cách gì để giúp mẹ em ly dị không?"
Đương nhiên là Tạ Tiểu Ngọc biết, cô từng thấy ở thế giới song song.
Hơn nữa trong một tháng này, Nghiêm Dặc cũng đã đi xác minh, sau khi có thông tin nhà nước khôi phục lại kỳ thi tuyển sinh đại học được đưa ra, Nghiêm Bạch Huệ cũng muốn để con gái mình đi thi đại học, nhưng thành tích của con gái bà ta quá kém, đến học trung học cơ sở còn khó khăn lắm mới tốt nghiệp được, thì chuyện thi đại học là vô vọng.