Tất nhiên, trong thâm tâm anh luôn mong chờ được hôn đối tượng của mình, luôn nghĩ đó là chuyện sau khi kết hôn, vậy mà hôm nay lại diễn ra đột ngột.
Hai người mới chỉ chạm nhẹ vào môi nhau, anh đã không dám tiếp tục, duy trì tư thế này thực sự quá khó khăn, anh cũng có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch của Tiểu Ngọc.
Về phần nhịp tim của chính mình, anh không biết ở thời điểm này có dấu hiệu của nhịp tim hay không? Mà có, anh cũng không phát hiện ra được.
Tuy có người đáng ghét ở phía sau lưng, nhưng Nghiêm Dặc vẫn cảm thấy đây là khoảng khắc tuyệt vời nhất trong hai mươi năm qua.
Cái tát như trong tưởng tượng của anh không xuất hiện.
Có lẽ trạng thái này kéo dài khoảng bảy tám giây, cũng mang đến hiệu quả khá tốt, tuy Hạ Ngải Vân hận Tạ Tiểu Ngọc thấu xương, nhưng trời mùa đông cô mặc nhiều quần áo, đội mũ quàng khăn kín mít, còn có người đàn ông cao lớn ôm lấy chặn đi hơn nửa dáng người.
Hơn nữa, Hạ Ngải Vân bị cận thị nhẹ, không thể nhìn thấy rõ ở khoảng cách mười mấy mét. Tuy nhiên, bà ta vẫn nhìn thấy hai người bọn họ hôn nhau.
Hóa ra là đôi tình nhân nhỏ vào trong con ngõ nhỏ yêu đương vụng trộm, cũng chẳng thể trách lão Dư nhìn chướng mắt, tất cả đều đi ra ngoài vụng trộm, tự nhiên là phải chạy đến nơi xa, chạy đến nơi không ai biết.
Bà ta và lão Dư cũng có tâm lý như vậy, nên mới lựa chọn gặp nhau ở đây, nhiều năm qua ở bên nhau vẫn giữ bí mật tốt, cũng không ai nghi ngờ bọn họ.
Hạ Ngải Vân yên tâm, đi vào cổng đóng cửa lại, nói với người đàn ông: "Hai người vừa rồi là cặp đôi trẻ tuổi, chạy tới đây vụng trộm yêu đương, mà không biết gì cả, đến hôn môi cũng vụng về, vừa nãy em mở cửa đã làm kinh động đến bọn họ, đoán chắc giờ đã đi rồi."
"Đúng là thói đời suy đồi, mới tý tuổi đầu đã chạy ra ngoài hẹn hò vụng trộm, còn muốn chơi trò kích thích nữa chứ."
Tạ Tiểu Ngoc:.…
Nghiêm Dặc:...
Bản thân bà ta ở bên cạnh tình nhân, sao có mặt mũi nói ra những lời đó!
Nghiêm Dặc và Tạ Tiểu Ngọc đều cảm thấy xấu hổ, đây là lần đầu tiên bọn họ hôn môi, lại là ở trong trường hợp này, còn bị người ngoài nhìn thấy. Thấy thì thôi đi, còn bị chê bai nữa.
Nghe thấy tiếng chốt cửa lại, Nghiêm Dặc nhanh chóng kéo Tạ Tiểu Ngọc tới chỗ khúc quanh trong con hẻm, để người bên trong lầm tưởng là bọn họ xấu hổ chạy mất.
Người đàn ông kia có vẻ không yên tâm cho lắm, lại mở cửa thò đầu ra nhìn, thấy không có ai, ông ta mới xoay người ôm người phụ nữ đi vào nhà.
Lúc cổng nhà đóng lại lần nữa, Nghiêm Dặc nắm tay Tạ Tiểu Ngọc, hai người đều đeo khẩu trang, che chắn kín mít, lại đi vào con ngõ nhỏ.
Bọn họ ngồi xổm ở phía sau tường, muốn thử vận may, chờ lúc bọn họ đi ra xem người đàn ông ở trong nhà kia là ai.
Tạ Tiểu Ngọc tức muốn chết đi được, hiếm khi anh Nghiêm Dặc chủ động hôn môi cô, lại bị Hạ Ngải Vân chê cười.
Cô cảm thấy rất xấu hổ, trái tim đập loạn cả lên.
Hơn nữa, tuy hiện tại anh Nghiêm Dặc có vẻ rất trấn định, nhưng vừa nhìn đã biết là giả vờ. Nếu bây giờ bảo anh hôn lại lần nữa, anh chắc chắn sẽ không hôn được.
Tạ Tiểu Ngọc phá vỡ bầu không khí xấu hổ này: "Sớm biết anh tới, em đã không đi theo rồi, suýt nữa là bị phát hiện."
Quả nhiên mấy chuyện như theo dõi người này cần phải có người chuyên nghiệp, chứ cô không làm được. Mới đầu cô cũng định gọi Nghiêm Dac tới, nhưng Tạ Tiểu Ngọc không biết anh có hay đọc báo không, dù sao mỗi ngày cũng có nhiều tờ báo ra, anh Nghiêm Dặc chưa chắc đã xem.
Hơn nữa, buổi tối hôm mời bạn học của anh đi ăn, cũng không thấy Nghiêm Dặc nói gì, nên cô không muốn để bình dấm này biết.
Trái tim Nghiêm Dặc đập loạn nhịp lên, anh không bị tát, cũng không bị mắng, sớm biết vậy...
Anh vội dừng những suy nghĩ này lại, còn chưa kết hôn đã suy nghĩ lung tung gì chứ, đều do tình hình hôm nay quá cấp bách. Sau nụ hôn này, anh lại càng kiên định với quyết tâm muốn tốt nghiệp sớm hơn.
Có đối tượng thật là tuyệt vời, đáng đời cái thằng ngốc Trần Niên đó độc thân. Haizz, lúc này anh bận tâm đến chuyện chung thân đại sự của Trần Niên làm øì, đầu óc đúng là không tốt.
Trên thực tế, ngay hôm Tảo Báo được phát hành, Nghiêm Dặc đã đọc được bài báo đó, anh không nói gì không có nghĩa là không làm gì.
Cùng ngày hôm trở về trường học, anh đã bắt đầu đi theo Hạ Ngải Vân, nhưng anh không được may mắn như Tiểu Ngọc. Hôm nay là lần đầu tiên Tiểu Ngọc theo dõi, đã theo dõi được chỗ hẹn hò của Hạ Ngải Vân....