Mục lục
Bọn Đàn Ông Này Có Độc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì Tả Ninh nhất thời hứng khỏi để Cao Hạ khoe dáng người với fans hâm mộ, cũng là bởi vì tâm tình của Cao Hạ tốt, muốn uyển chuyển thổ lộ chuyện hai người "Làm" một khối đi.



Nhưng kết quả chính là như vậy, chuyện hai người họ ở bên nhau đã bị năm nam nhân kia biết, vốn dĩ tự do tự tại cũng bị bọn họ biến thành lén la lén lút.



Để phòng ngừa bị truy lùng, Cao Hạ trực tiếp ném điện thoại đi, chỉ giữ lại thẻ sim nhưng tạm thời không dám dùng. Sau khi mua điện thoại mới lại đến chợ đen trong truyền thuyết mua một chiếc thẻ điện thoại, chỉ dùng để liên hệ với Tả Ninh.



Hắn cười nói bản thân hắn với Tả Ninh giống như đôi tình nhân lừa dối gia tộc bỏ trốn, Tả Ninh lại nói bọn họ càng giống như hai tên trộm bị cảnh sát truy kϊƈɦ hơn.



Đương nhiên, lấy ý thức phòng ngừa bị truy lùng của bọn họ thì cho dù đám người Du Hạo Nam có mời cao thủ lợi hại thế nào đi chăng nữa, tìm được bọn họ có lẽ là điều rất khó.



Nhưng mà Cao Hạ thật sự không may mắn, cơ hồ là đi đến chỗ nào cũng đều có người nhận ra hắn. Tuy rằng hắn đã nguy trang kín mít người, nhưng dáng người kia, khí chất kia, căn bản không có biện pháp ẩn trong đám người.



Vậy nên sau khi hắn cùng với Tả Ninh du lịch hai mươi ngày, hành tung của hắn vẫn không cẩn thận bị bại lộ.



Khi đó bọn họ đã từ bỏ kế hoạch ban đầu là du lịch đến con đường tơ lụa, tới một trấn nhỏ tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử, cảm hứng của Tả Ninh vừa vặn tới, muốn bắt đầu viết một cuốn tiểu thuyết mới đã chuẩn bị từ lâu.



Cao Hạ liền ở ngay địa phương này thuê một căn nhà gỗ kiểu cũ, mỗi ngày giúp cô giặt giũ, nấu cơm, chiếu cố cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của cô, giúp cô an tâm sáng tác.



Nhưng chỉ tới ngày thứ năm, "Tình yêu của Cao Hạ được cho ra ánh sáng" tin tức này đột nhiên tập kϊƈɦ các trang web lớn.



Hơn nữa ở mặt trêи, còn có ảnh chụp hắn với Tả Ninh kịch liệt ôm hôn. Đó là một hôm hắn mua đồ ăn trở về nhìn Tả Ninh ngồi phát ngốc trong viện, kết quả nhất thời nhịn không được đi lên hôn trộm.



Ở trêи mạng mặt của hắn được chụp rất rõ ràng, tưởng lại không xong, nhưng may mắn nhất chính là, Tả Ninh chỉ bị chụp dáng người, mà cô vốn không phải là người trong giới, cho dù đã vài lần lên đầu tin tức nhưng mọi người không quen thuộc cô, chỉ dựa vào dáng người căn bản không ai biết là ai.



Đương nhiên, phải ngoại trừ năm nam nhân kia.



Cao Hạ ngày thường cũng chưa lập nhân thiết gì, cũng không sợ tình yêu bị đưa ra ánh sáng sẽ ảnh hưởng như thế nào, nhưng chung quy lại đây cũng không phải chuyện nhỏ, vậy nên hắn vẫn lên Weibo đáp lại:



Không sai, chúng tôi ở bên nhau, tôi rất yêu cô ấy, nhưng cô không phải người trong vòng, hy vọng mọi người có thể cho chúng tôi một chút không gian riêng tư, cảm ơn.



Hắn cũng không có thời gian đi chú ý Weibo này của mình sẽ gây ra phản ứng gì, bởi vì chuyện cấp tốc của hắn bây giờ chính là đưa Tả Ninh tiếp tục đi "Đào vong*."



(*Đào vong: Đi trốn, trốn mất)



Địa điểm này đã bị đưa ra ánh sáng, nói không chừng rất nhanh sẽ có tình địch đến đuổi giết, đặc biệt là Du Hạo Nam luôn điên cuồng tìm kiếm Tả Ninh, nhất định hắn sẽ không từ bỏ bất kỳ tia hy vọng nào.



Cao Hạ vấn còn cảm thấy có lỗi với Tả Ninh, khiến cô không thể an tâm sáng tác, kết quả, ngược lại cô tỏ vẻ, trải qua như vậy rất kϊƈɦ thích, cô lại có cảm hứng, muốn viết một bộ tiểu thuyết trinh thám.



Tả Ninh như vậy lại lần nữa khiến hắn phải cảm thán, thay đổi thật là nhiều.



Tuy rằng cô hiện tại xác thật không có phiền não gì, đối với mọi thứ đều rất rõ ràng, có thể thích ứng trong mọi tình cảnh, mỗi ngày đều vui vẻ từ tận sâu nội tâm, nhưng lại khiến người ta cảm thấy rất khó nắm bắt.



"Em lớn như vậy rồi trước giờ còn chưa được ngồi xe ngựa a! Hơn nữa còn ngồi xe ngựa đào vong!" Vén rèm xe lên nhìn ra ngoài đường lớn hẻo lảnh, Tả Ninh có cảm giác bản thân giống như đang đóng phim cổ trang.



Trong trấn nhỏ này có rất nhiều xe ngựa, vẻ ngoài nhìn rất cổ điển, bên trong các loại cấp bậc đều có, chỉ cần anh có tiền, tuỳ tiện ngồi, muốn đi đâu cũng được.



Vì thế Tả Ninh lựa chọn siêu cấp xa hoa, để ông chủ lái xe đưa bọn họ đi lên trấn bên cạnh. Cô nói nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất, cho dù Du Hạo Nam có tìm đến, cũng không thể tưởng được bọn họ sẽ trốn bên ngoài cách chỗ này hai năm dặm.



Cao Hạ còn hỏi cô: "Em không muốn Du Hạo Nam tìm được là bởi vì còn hận anh ta sao?"



Tả Ninh đáp: "Không hận a, hận anh ta làm gì? Lãng phí cảm tình! Không phải anh không muốn anh ta sao? Em nghe anh nha!"



Nghe được đáp án như vậy, Cao Hạ cũng không biết bản thân có nên vui vẻ hay không. Bây giờ cô giống như đến giai đoạn không yêu không hận, dầu muối không ăn, đao thương bất nhập.



"Lúc các anh quay phim cổ trang ngồi xe ngựa không được thoải mái như này đúng không?"



"Đương nhiên sẽ không có, cái này chính là xe ngựa thời hiện đại, cổ đại lấy đâu ra loại sô pha này?" Vỗ vỗ chỗ ngồi, nhìn khuôn mặt nhỏ hưng phấn của Tả Ninh, Cao Hạ đột nhiên hơi động một chút, cười xấu xa, "Có phải cảm thấy rất kϊƈɦ thích đúng không?"



"Đúng vậy, siêu kϊƈɦ thích!"



Tả Ninh không thấy được biểu tình của Cao Hạ, căn bản không ý thức được hắn muốn làm gì, thấy hắn đưa cho cô một bình nước khoáng, nhờ cô cầm cho hắn rửa tay cô liền làm theo.



Chờ hắn nghiêm túc rửa sạch sẽ, mới giơ một đôi tay thon dài lên trước mặt cô quơ quơ: "Có muốn càng kϊƈɦ thích hơn không?"



Thấy ánh mắt của hắn có chút giảo hoạt, cô đột nhiên minh bạch.



Các fan thường xuyên nói, đôi tay kia chỉ cần ảo tưởng một chút là có thể làm người ta cao trào tay, giờ phút này, liền đang ở trước mặt cô.



Cho rằng bản thân đã sớm sẽ không còn thẹn thùng Tả Ninh vẫn hơi hơi đỏ mặt: "Ông chủ...... Ông chủ vẫn còn lái xe bên ngoài."



"Vậy nên em nhỏ giọng một chút." Cao Hạ kéo người bên cạnh lại gần, để cô ngồi lên đùi mình, tay phải trực tiếp cho vào trong váy dài của cô, cách một lớp quàn lót hơi mỏng ấn lộng.



Tả Ninh gắt gao cắn môi, không cho bản thân phát ra âm thanh, nhưng nhìn khuôn mặt tuấn tú không cẩn thận liền khiến người ta say mê kia, cô vẫn nhịn không được hôn lên môi hắn.



Cao Hạ một bên nhiệt tình đáp lại nụ hôn của cô, một bên tiếp tục động tác trêи tay, tận đến khi cảm nhận được qυầи ɭót cô bắt đầu ướt át, hắn mới dùng ngón tay bắt đầu thâm nhập vào, ở âm đế mẫn cảm xoa bóp vỗ về chơi đùa.



Tả Ninh hơi hơi cong người lên, không tự giác mà dùng hai luồng tuyết trắng mềm mại trước ngực cọ ngực hắn, ngoài miệng cũng tăng thêm lực đạo ɭϊếʍ ʍút̼ đầu lưỡi hắn.



Theo mật dịch không ngừng từ hoa huyệt trong chảy ra, Cao Hạ rốt cuộc đem ngón tay di chuyển xuống một chút, khơi mào hai mảnh cánh hoa vừa xoa vừa kéo, nghe âm thanh không ngừng hít khí của cô, ngón tay mới chậm rãi tìm miệng hoa huyệt thâm nhập vào.



Xe ngựa đi qua một đoạn đường bắt đầu xóc nảy, cơ thể Tả Ninh đong đưa trêи dưới, mỗi lần ngồi xuống vừa vặn làm ngón tay hắn càng thâm nhập vào sâu, kɧօáϊ cảm cũng càng thêm mãnh liệt.



Ông chủ đang lái xe cơ bản không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, vẫn ở bên ngoài vội vàng đánh ngựa, cất giọng ca vàng.



Nghĩ ở bên ngoài một mét còn có người xa lạ, chỉ cách một tấm mành, ngón tay của Cao Hạ bị các fans ɖâʍ ý vô số đang ở trong cơ thể cô thọc vào rút ra, Tả Ninh chỉ cảm thấy vô cùng kϊƈɦ thích, hưng phấn, rất nhanh liền run rẩy phun ra một cỗ mật dịch.



Thấy bộ dáng cô dựa vào ngực mình thở hổn hển, con ngươi Cao Hạ âm trầm, ở bên tai cô ách giọng nói: "Kϊƈɦ thích không?"



"Ân."



"Thoải mái không?"



"Ân."



"Vậy về sau, chỉ cần có thời gian ở bên nhau, anh đều làm em thoải mái như vậy, được không?"



"Ân."



Tả Ninh cảm thấy, bản thân bắt đầu có chút đồng tình với fans của Cao Hạ.



Một nam nhân như vậy, cả người đều là bảo vật, căn bản không có biện pháp kháng cự, cũng khó trách mấy cô gái đó lại yêu hắn đến chết đi sống lại.



Hơn nữa, các cô gái đó chỉ xem được chứ ăn không được.



Editor: sacnu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK