"Dạo qua một vòng, phát hiện vẫn là bộ váy vừa rồi em thử là tốt nhất....." Nhìn thấy bộ dáng Tả Ninh mặc áo cưới, Phương Dĩ Nhu lập tức bày ra vẻ mặt cảm thán, "Chị nói ánh mắt của chị quá tốt đi! Em mặc cái này quả thực đẹp đến mức khiến người ta không mở mắt ra được, thanh thuần với gợi cảm cùng tồn tại, haizz chị đây tự biết xấu hổ a."
Tả Ninh cười nhẹ lắc đầu: "Chị cũng đừng giễu cợt em, em cảm thấy bộ này không thích hợp với em, em đi đổi đây."
"Đừng nha!" Phương Dĩ Nhu một kéo tay cô lại, "Hình ảnh đẹp như vậy, thế nào cũng phải lưu lại một chút chứ!"
Dứt lời cô lấy điện thoại từ trong túi ra, tìm một góc độ đẹp chụp cho Tả Ninh vài tấm, hướng về phía cô nhướng mày cười xấu xa: "Chị sẽ gửi mấy tấm ảnh chụp này cho Phương Kinh Luân, đêm nay em đừng về nhà, về nhà chị ở đi, cứ để tiểu tử thúi kia nhìn được nhưng không ăn được."
Phương Kinh Luân vẫn trước sau như một ở bệnh viện tâm thần làm việc, thời gian nghỉ ngơi buổi chiều, nhìn thấy Phương Dĩ Nhu gửi đến mấy tấm ảnh, chỉ trong nháy mắt hắn liền xem đến mắt mở to, nhanh chóng trả lời tin nhắn: Có còn hay không? Để cô ấy thử thêm hai bộ nữa, chụp thêm nhiều ảnh nữa đi.
Nghĩ nghĩ hắn lại bổ sung: Chị giữ Ninh Ninh lại đi, bây giờ em liền đến tìm hai người, em muốn tận mắt nhìn thấy bộ dáng Tả Ninh mặc áo cưới.
Hắn vội vã từ ghế làm việc đứng lên, cởi áo blouse trắng ra liền rời đi, lại không để ý điện thoại vừa rồi khiến hắn hưng phấn không thôi đang bị hắn vứt lại trêи bàn.
Thu Dật Mặc ngồi giữa sô pha ở trêи tầng bốn, vừa ngẩng đầu lền có thể nhìn xuyên qua kính pha lê rắn chắc trêи tầng năm, mơ hồ có thể nhìn thấy Tả Ninh vẫn mặc bộ váy cưới kia đang cùng Phương Dĩ Nhu nói gì đó.
Trước mắt nhất biến biến hiện ra bộ dáng mê người vừa rồi của cô, lại nhìn Liên Kỳ Vân ở chỗ xa đang cùng một giám đốc trao đổi về vấn đề số đo, điện thoại trong tay Thu Dật Mặc bất giác bị hắn nắm chặt.
Trầm tư một lát, cuối cùng hắn mở WeChat ra mở vào group chat "Tìm kiếm Tả Ninh" của sáu người gửi một tin nhắn vào bên trong: @Phương Kinh Luân, cậu muốn cùng Tả Ninh kết hôn?
Nhìn tạm thời vẫn chưa có bất kỳ phản ứng gì trêи giao diện trò chuyện, hắn cười lạnh một tiếng, lẩm bẩm nói: "Tôi không có cách nào ra mặt, không phải đại biểu rằng không ai có thể ngăn cản cậu. Tôi ngược lại muốn nhìn xem cậu còn có thể độc chiếm cô ấy như thế nào?"
Dừng một chút, hắn lại gửi hai bức ảnh vào trong nhóm.
Bức thứ nhất là bộ dáng Tả Ninh mặc bộ váy cưới kia, phần lưng trần trụi trắng nõn, đường cong tuyệt đẹp, thiết kế võng sa trong suốt khiến đôi chân dài như ẩn như hiện, nhìn qua cực kỳ mê người.
Bức thứ hai chính là bóng dáng Tả Ninh cúi đầu sửa sang lại quần áo trước gương, chiếc cổ thon dài tinh tế, bộ ngực tròn trịa cao ngất đứng thẳng, từ mặt bên cũng có thể nhìn thấy một mảng lớn nhũ thịt tuyết trắng.
Ảnh chụp như vậy, đối với tất cả nam nhân trong nhóm này chính là dụ hoặc trí mạng, nhưng đây càng là bằng chứng chứng minh chuyện "Kết hôn".
Mười phút sau, trong nhóm rốt cuộc cũng có đáp lại.
Thu Dật Bạch:????????
Cơ hồ cũng liền lúc Thu Dật Mặc nhìn thấy phản hồi này, điện thoại của hắn liền vang lên, cuộc gọi hiển thị người gọi đến là Thu Dật Bạch, nhưng hắn không chút do dự liền tắt máy, sau đó điện thoại vẫn tiếp tục reo lên vài lần đến tận khi Thu Dật Bạch từ bỏ.
Nhưng một lát sau, Cao Hạ cũng gọi điện thoại đến, Thu Dật Mặc trực tiếp dứt khoát tắt máy.
Cao Hạ đang ở đoàn phim đóng phim hoàn toàn gấp đến điên rồi, khi vừa nhìn thấy tin nhắn mà Thu Dật Mặc gửi kia, hắn còn không dám tin, nhưng đến khi nhìn thấy ảnh chụp bộ dáng Tả Ninh mặc áo cưới, hắn không khống chế được từng đợt sợ hãi đang dâng trào.
Hắn gửi tin nhắn cho Tả Ninh nhưng không nhận được phản hồi, gọi điện thoại cũng không có người nghe, cuối cùng bất đắc dĩ phải gọi cho Thu Dật Mặc, nhưng vẫn không chiếm được bất kỳ một đáp án nào.
Cô ấy muốn kết hôn......
Rõ ràng mấy ngày hôm trước mới thấy qua, rõ ràng khi đó quan hệ của cô với Phương Kinh Luân cũng không khác gì quan hệ của cô với hắn, làm sao mà trong thời gian ngắn ngủi như vậy, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Nếu cô thật sự gả cho Phương Kinh Luân, như vậy hắn có phải....... Ngay cả tư cách để bồi cô cũng không có?
"Đạo diễn, tôi có việc gấp muốn xin nghỉ!"
"Hôm nay tất cả đều là suất diễn của cậu, cậu...... Ai! Cao Hạ! Cậu đi đâu?"
Khi Du Hạo Nam nhìn thấy tin nhắn WeChat kia, hắn đang ở trong công ty họp. Những cuộc họp quan trọng như thế này, hắn không ngu ngốc dễ dàng xem điện thoại, nhưng nhóm chat kia không chỉ được hắn ghim lên đầu, hắn còn cố ý cài đặt âm thanh nhắc nhở, có tin nhắn đến hắn sẽ ngay lập tức phát hiện.
Không dám tin nhìn chằm chằm ảnh cưới Tả Ninh nửa ngày, thấy Thu Dật Bạch ở bên trong điên cuồng tag Phương Kinh Luân cùng Thu Dật Mặc muốn họ nói rõ, nhưng hai người kia trước sau chưa phản hồi một lời nào, cuối cùng hắn tức giận không thể át ném điện thoại đi, một chân đá văng chiếc ghế bên cạnh: "Mẹ kiếp!"
Cuộc họp vừa mới bắt đầu được một nửa lại thấy phản ứng của chủ tịch như vậy, phó tổng Trần sợ tới mức run bần bật, khẩn trương nhìn Du Hạo Nam: "Đổng...... Chủ tịch, công trạng của tháng này xác thật không lý tưởng, nhưng..... Nhưng chúng tôi....."
Du Hạo Nam nhô người về phía trước, hai tay nắm lấy hai góc bàn đã sớm nổi lên gân xanh, cả bộ ngực cũng vì phẫn nộ mà phập phồng không thôi, hô hấp vừa thô lại vừa nhanh.
Dương Cảnh Diệu nhận ra có chút không thích hợp, nhanh chống cấp mọi người một ánh mắt, mọi người giống như trút được gánh nặng, tranh nhau chen chúc giống như đi trốn rời khỏi phòng họp.
An tĩnh chờ Du Hạo Nam bình ổn một chút cảm xúc, Dương Cảnh Diệu mới thử thăm dò mở miệng: "Không có việc gì chứ?"
"Cô ấy muốn kết hôn......" Âm thanh run rẩy rõ ràng còn mang theo tiếng nức nở, tiếp theo, toàn bộ cơ thể cao lớn của hắn hoàn toàn không có một chút sức lực tê liệt ngã xuống mặt đất.
Dương Cảnh Diệu bị phản ứng này của hắn làm cho hoảng sợ, nhanh chóng xoay người đỡ lấy hắn, bất đắc dĩ cơ thể của Du Hạo Nam vẫn trầm xuống như vậy, hắn căn bản không kéo lên được.
"Tôi nói...... Cậu không phải là nghĩ sai rồi chứ? Hai hôm trước không phải vẫn còn nói không cần tình yêu sao? Nhanh như vậy liền......"
"Cô ấy đi thử áo cưới...... Tôi nhìn thấy ảnh chụp......"
"Áo cưới?" Cái này ngay cả Dương Cảnh Diệu cũng không có tự tin, nhưng vẫn tận lực lấy cớ an ủi hắn, "Vậy thì có cái gì? Người mẫu không phải mỗi ngày đều thử áo cưới sao? Con gái thích loại quần áo như này cũng rất bình thường, có khả năng chỉ là thử chơi thôi."
Ngơ ngác nhìn Dương Cảnh Diệu hai giây, Du Hạo Nam lại đột nhiên từ trêи mặt đất bò dậy, chật vật chạy đến nhặt lại điện thoại mà mình đã ném đi.
Mà bên kia, một tổ quay phim ở trong một thảo nguyên phía xa cũng đã sớm loạn thanh một nồi cháo.
"Đạo diễn...... Vừa rồi đạo diễn bộc phát tính tình lớn như vậy...... Bọn họ đóng phim có gì sai sót sao?"
"Nhưng mà đang quay phim đến thời khắc mấu chốt, sao đạo diễn Thu có thể nói đi liền đi? Các người mau chóng gọi ngài ấy quay trở lại!"
"Ngài ấy như vậy...... Thật là đáng sợ, ai dám đi kêu chứ?"
"Có thể là trong nhà đạo diễn ảy ra chuyện lớn gì đó thì sao? Sắc mặt rất không thích hợp."
"Không phải là điên rồi chứ? Nhìn ngài ấy như vậy giống như muốn giết người."
"Đạo diễn đây là muốn đi...... Này! Các người, mau mau lấy xe, đuổi theo đạo diễn Thu nhanh lên, mau đem người ngăn ngài ấy lại, ngài ấy lấy xe lao đi như vậy, nhất định sẽ xảy ra chuyện, mau đi a!"
Editor: sacnu