Beta: Cá Muối + Su
Tả Ninh càng ngày càng cảm thấy, một người đàn ông tràn đầy tinh lực lại không biết kiềm chế như Du Hạo Nam này thật sự rất đáng sợ.
Giống như bây giờ, cô đã bị anh đè ở trong phòng bếp cao trào ước chừng 5 - 6 lần liền, anh cũng đã bắn ra 2 lần, nhưng vẫn không hề có ý định dừng trận làʍ ȶìиɦ này lại.
Nhìn nhìn cự vật giữa háng mới mềm xuống không bao lâu lại cương cứng của Du Hạo Nam, Tả Ninh hữu khí vô lực mà híp mắt liếc anh: "Không mệt sao?"
"Phục vụ cho em, sao có thể mệt được cơ chứ?" Anh đắc ý nhìn cô nhướng mày, giọng điệu có vài phần vô tội: "Rõ ràng là anh xuất lực, sao mỗi lần đều là em kêu không được trước?"
"Sao em biết được?" Tả Ninh trừng anh một cái, cô lười biếng mà giương hai tay làm nũng: "Ôm em đi tắm rửa được không? Đừng làm nữa, phòng bếp đều bị biến thành như vậy, thật dơ."
Mắt nhìn bệ bếp và dưới mặt đất bị ɖâʍ dịch của hai người thấm ướt đến không ra hình dạng, cuối cùng Du Hạo Nam ôm Tả Ninh lên, vừa đi ra ngoài vừa cười nói: "Xem ra phòng bếp này thật sự không thích hợp để nấu cơm, về sau dứt khoát dùng để làʍ ȶìиɦ đi."
Tả Ninh mệt mỏi bất kham cũng không để ý tới lời anh nói, chỉ mềm mại dựa vào trong lòng ngực anh, nhưng mà anh vẫn chưa ôm cô vào phòng tắm, ngược lại cầm cái khăn lông sạch sẽ lót ở trêи bàn cơm rồi thả cô lên trêи đó.
"Du Hạo Nam, anh làm gì vậy? Đây là bàn ăn, phía dưới của em... Phía dưới còn chưa có lau đâu, sẽ làm dơ bàn."
"Dù sao cũng phải dọn dẹp, dứt khoát làm dơ cả chỗ này đi, đến lúc đó cùng dọn một lượt."
Bởi vì đang là kỳ an toàn, vừa rồi anh vẫn chưa mang áo mưa, nhưng tất cả cũng đều bắn ra bên ngoài, bây giờ chất lỏng chưa khô dọc theo hai đùi trắng nõn của cô chảy tới khăn lông, mà tiểu huyệt khẽ đóng mở giữa hai chân cũng vẫn phun mật dịch ra bên ngoài như cũ.
Hình ảnh ɖâʍ mĩ này, Du Hạo Nam nhìn đến ánh mắt âm u, giọng nói cũng càng thêm khàn khàn: "Chúng ta còn chưa thử làm ở nhà ăn."
Nhìn ƈôи ȶɦịt có kϊƈɦ cỡ kinh người kia ở giữa háng anh, Tả Ninh đã biết hôm nay như thế nào cũng không trốn thoát, cô dứt khoát nhận mệnh nằm xuống bàn và chỉ ủy khuất nói: "Dù sao em cũng không còn sức lực, anh tự mình làm đi."
"Với cái thể lực này của em, lần nào chả phải là tự anh làm?" Du Hạo Nam cười khẽ vỗ vỗ eo cô: "Xoay người lại, anh muốn tiến vào từ phía sau."
Tả Ninh vẫn luôn cảm thấy ngại ngùng với tư thế tiến vào từ phía sau, nhưng không thể phủ nhận, như vậy cũng đủ làm cho người ta thoải mái, cho nên cô cũng không bài xích nó.
Nhưng hôm nay nghe Du Hạo Nam vừa nói như vậy, cô không khỏi lại nghĩ tới tối hôm qua ở trong WC, cô cùng Thu Dật Bạch chính là lấy tư thế này để làm cái chuyện hoang đường kia.Hối hận, áy náy, tự trách... Những cảm xúc bị cô cưỡng chế đè nén lại lập tức nảy lên trong lòng, cô yên lặng nhìn Du Hạo Nam hai giây rồi đột nhiên mở miệng nói: "Đổi tư thế khác, được không?"
Nhìn dáng vẻ như là cầu xin của cô, lại nhìn nhìn mặt bàn cứng rắn, Du Hạo Nam mới ý thức được yêu cầu của mình có bao nhiêu không ổn, nếu để cho cô quỳ bò ở trêи mặt bàn lâu như vậy, đầu gối chẳng phải là hỏng luôn sao?
"Xin lỗi, là anh không suy nghĩ chu đáo." Du Hạo Nam cúi đầu hôn lên khóe miệng Tả Ninh xong ôm cô vào trong lòng ngực: "Chúng ta qua sô pha làm, nơi đó mềm, em sẽ không bị thương."
Thấy trong mắt anh tất cả đều là cưng chiều cùng thương tiếc, Tả Ninh càng cảm ngực khó chịu đến sắp không thở nổi: "Du Hạo Nam..."
"Làm sao vậy?"
Câu "Thật xin lỗi" nghẹn trong cổ họng cuối cùng vẫn không có thể nói ra miệng được, Tả Ninh do dự một lát rồi đột nhiên giương hai tay giống như bạch tuộc treo ở trêи người anh: "Phía dưới của em lại ướt rồi, thật muốn, anh mau cắm vào đi."
Nói trắng ra như thế, làm cho vật nóng bỏng của Du Hạo Nam vốn sưng to đứng thẳng lại nhịn không được run rẩy một chút, trêи đỉnh thậm chí đã tràn ra một ít chất lỏng màu trắng.
"Em cái tiểu yêu tinh này chính là thiếu làm!" Hung tợn nói xong câu này ở bên tai cô, Du Hạo Nam điều chỉnh tư thế ôm cô một chút rồi thúc eo một cái lập tức cắm côn thịt cực đại xỏ xuyên vào trong, chọc cho cô yêu kiều rêи rỉ liên tục.
"Muốn ở trêи sô pha, hay là về phòng?" Sau khi thỏa mãn mà than thở một tiếng, anh bế toàn bộ thân thể cô lên xong mở miệng hỏi.
"Nơi nào... Cũng được, đều nghe anh... A... Sắp... Ngã xuống..." Cảm giác thân mình đang trượt xuống, cô sợ tới mức gắt gao bám vào cổ anh.
Đường đi vốn chật hẹp lại bởi vì cô khẩn trương mà không ngừng co rút lại, Du Hạo Nam bị kẹp đến kêu lên một tiếng, mồ hôi từ giữa trán lăn xuống: "Thả lỏng chút, đừng kẹp chặt như vậy..."
"Anh muốn bắn rồi sao?" Tả Ninh cố ý nghịch ngợm mà chớp chớp mắt nhìn anh: "Muốn bắn thì bắn đi, em đang trong kỳ an toàn, cho phép anh bắn bên trong một lần."
Nhận được khiêu khích của cô, đôi tay Du Hạo Nam càng dùng sức ấn cái ʍôиɠ mềm mại cao vút, làm cho cơ thể của cô và anh càng dán chặt vào nhau, đồng thời thẳng lưng tăng nhanh tốc độ, một lần so với một lần thâm nhập sâu hơn mà thọc vào rút ra, cố ý va chạm vào điểm mẫn cảm của cô.
Thẳng đến khi cô nghẹn ngào xin tha, anh mới đắc ý nhìn cô: "Còn dám giễu cợt anh không?"
"Không... Không dám... A nha... Chậm... Chậm một chút... Sắp hỏng rồi..." Kɧօáϊ cảm cực hạn làm cho nước mắt cô không thể ức chế mà lăn xuống, theo gương mặt ửng hồng chảy tới trước ngực, sau đó lại bị anh cúi đầu nuốt vào miệng.
"Đây là em tự tìm, anh làm em đến ngày mai cũng không xuống giường được."
Lời nói tàn nhẫn của Du Hạo Nam quả thực không có sai, tuy còn chưa tới ngày hôm sau, nhưng mà khi đến chiều Tả Ninh đã giống như bị tê liệt, hai chân run tới mức không đi được, toàn thân vô lực, ngay cả đi toilet cũng phải để anh ôm đi.
Còn cái kẻ chủ mưu kia sau khi hung hăng lăn lộn cô một phen vậy mà còn có thể thần thanh khí sảng mà vào phòng làm việc mở video hội nghị, đối với chuyện này, Tả Ninh cũng thật sự là chịu phục.
Lúc chiều đã ngủ mấy tiếng, ngược lại bây giờ cô không ngủ được, chỉ có thể chán đến chết mà nằm ở trêи giường chơi di động.
Mới vừa mở WeChat ra thì liền lập tức nhìn thấy tin nhắn của Phương Kinh Luân gửi cho cô: Khi nào có thời gian rảnh, cùng nhau ăn một bữa cơm đi.
Tin nhắn được gửi đến từ 6 tiếng trước, mà khi đó, cô còn đang rêи rỉ phóng đãng ở dưới thân Du Hạo Nam.
Từ sau ngày gặp nhau ở bệnh viện tâm thần, cô và Phương Kinh Luân vẫn chưa từng liên hệ, nhưng cô cũng biết, chuyện nên đối mặt, cuối cùng vẫn trốn không thoát.
Suy tư một lát, cô trả lời: Mấy ngày nay mình đều rảnh, cậu chọn thời gian đi.
Không qua vài phút đã có tin nhắn đến: Được, vậy ngày mai sau khi tan tầm tôi tới đón em, có tiện gửi địa chỉ cho tôi không?
Tả Ninh: Không cần, mình gọi taxi đi là được, như vậy tương đối tiết kiệm thời gian.
Cùng Phương Kinh Luân xác định xong địa điểm, Tả Ninh lại tiếp tục chơi di động, mở Weibo ra nhìn bảng hot search, cả người cô đều sửng sốt một chút.
Cô vậy mà lại lên hot search, hơn nữa còn có liên quan đến Cao Hạ.
Lượng chia sẻ lớn nhất Weibo, trêи đó là 9 tấm ảnh chụp chung của Cao Hạ cùng Tả Ninh, đương nhiên bên cạnh bọn họ còn có 9 fan hâm mộ trêи mặt bị làm mờ.
Tiêu đề Weibo là: Fan CP rốt cuộc cũng nghênh đón mùa xuân, gương mặt của anh Cao Hạ và chị Tả Ninh thật sự rất xứng đôi, tôi là fan siêu cấp của đảng Ninh Nạ.
Quang minh chính đại mà kéo CP như vậy, Tả Ninh phỏng đoán bản thân khẳng định lại bị đám fans nhỏ kia của Cao Hạ mắng đến thương tích đầy mình, không ngờ rằng khi click mở bình luận, đứng đầu tất cả đều là tiếng trầm trồ khen ngợi.
"Quả thực là xứng đôi."
"Nhìn ánh mắt kìa, nếu nói hai người bọn họ không có gì với nhau, mẹ nó tôi sẽ phát sóng trực tiếp ăn bàn phím."
"Cảm giác Cao Hạ thật cưng chiều Tả Ninh là chuyện như thế nào?"
"Trời ạ, ngọt chết tôi rồi!"
Tả Ninh nghiêm túc nhìn hình ảnh, đặc biệt là cái bình luận hot nhất, lúc này mới ý thức được, bọn họ nhìn nhau cách một fans nhỏ, nhìn qua xác thật quan hệ giữa cô và Cao Hạ có chút không giống bình thường.
Cô còn nhớ rõ lúc ấy là bởi vì bị bạn fans CP Ninh Hạ kia phổ cập khoa học, cô cảm thấy buồn cười nên nhìn về phía Cao Hạ, mà Cao Hạ đồng thời cũng đang nhìn về phía cô.
Rõ ràng chỉ là ánh mắt đối diện nhau rất bình thường, nhưng sao khi bị chụp lại, lại có thể biến hóa kì quái như vậy?
"Như thế nào? Em cũng cảm rất thực xứng đôi sao?"
Bên tai đột nhiên truyền đến giọng nói trầm thấp của Du Hạo Nam, Tả Ninh sợ tới mức di động cũng đánh rơi trêи giường.
Nhìn ánh mắt mang theo tức giận của anh, Tả Ninh lại biết, đêm nay cô sợ là không có cách nào ngủ ngon.