Sau khi biết cô muốn sinh một đứa nữa, các nam nhân vốn như sói như hổ lại càng thêm đáng sợ, một đám đều như hận không thể lớn lên trêи người cô, một khi có thời gian liền liều mạng lăn lộn.
Mà Thu Dật Bạch rốt cuộc cũng như nguyện, có cơ hội đè cô trêи giường làm ba ngày ba đêm.
Đương nhiên, ba ngày này bọn họ không phải lúc nào cũng ở trêи giường, nói tới nói lui, có một số việc thật sự không thể làm, thân thể mới là quan trọng nhất.
Nhưng từ sau khi quyết định mọi người cùng nhau sinh hoạt, bọn họ cũng xác thật cũng đã rất lâu chưa có cơ hội ở cùng một chỗ.
Lại một hồi triền miên lâm li hôn sâu kết thúc, Thu Dật Bạch mới lưu luyến buông môi cô ra: "Làm sao bây giờ? Còn muốn làm một lần."
"Một vừa hai phải thôi, túng ɖu͙ƈ thương thân, anh không sợ tinh tẫn nhân vong." Lời nói là như thế này, nhưng nhìn hắn vẻ mặt u oán, Tả Ninh vẫn nhịn không được hung hăng hôn lên môi hắn một chút, "Vừa lòng chưa?"
"Không hài lòng, vĩnh viễn đều không thể vừa lòng."
Người ta vẫn thường nói biểu hiện của nam nhân trước mặt nữ nhân mình yêu đều giống một đứa trẻ, từ trêи người những nam nhân của mình, Tả Ninh thật sự có thể tự mình lĩnh hội quá nhiều.
Lại ôm đầu Thu Dật Bạch ở trêи môi hắn hôn bẹp một chút, cô mới xốc chăn lên xuống giường: "Được rồi, em đi làm đồ ăn sáng, đói bụng rồi."
Những người khác vừa vặn đều có công việc không có nhà, hai đứa nhóc song sinh cũng được ba mẹ Văn Khải An đón đi rồi, bọn họ lại không thuê giúp việc, chuyện nấu cơm chỉ có thể tự mình làm.
Lâu lắm không vào phòng bếp, Tả Ninh cảm thấy tay nghề của mình lại mới lạ, vốn dĩ trù nghệ không tốt, bây giờ làm đoán chừng cũng chỉ có thể miễn cưỡng chắp vá.
Nếu là ở ngày thường, người vào bếp nhất định là Thu Dật Bạch, nhưng hôm nay hắn cũng có việc phải làm, Tả Ninh tự nhiên sẽ vào vai một người vợ hiền lương, bằng không thật sự sẽ bị đám đàn ông này sủng đến mức ngay cả sinh hoạt cũng không thể tự làm được.
Cô làm chút bánh mì đơn giản cũng với mứt trái cây, còn thêm hai ly sữa bò, sau đó mang vào phòng Thu Dật Bạch cùng nhau ăn sáng.
Nam nhân rửa mặt xong cứ mặc áo ngủ như vậy ngồi bên cửa sổ, treo giá vẽ nhanh chóng bôi bôi vẽ vẽ, ngẫu nhiên dừng lại động tác nhìn ra ngoài cửa sổ trầm tư, có linh cảm lại bắt đầu vẽ tiếp, khi thì nhíu mày, khi thì trêи mặt không có biểu tình, thỉnh thoảng lại mân mê môi mỏng, nhìn thế nào cũng thấy gợi cảm.
Quả nhiên nam nhân lúc nghiêm túc là đẹp trai nhất.
Đem bữa sáng đặt lên trêи bàn, Tả Ninh nhịn không được chạy tới ôm lấy hắn từ phía sau lưng, gặm nhẹ lên vành tai sau đó hôn lên khoé môi hắn: "Ông xã, bộ dạng này của anh thật đẹp trai."
Thu Dật Bạch cười khẽ, đặt bản vẽ sang một bên, ôm cô ngồi lên trêи đùi mình, câu lấy đầu lưỡi cô hôn sâu.
Chờ hai người nhão nhão dính dính thân thiết xong, bữa sáng đều đã nguội lạnh.
"Không quấy rầy anh, không quấy rầy anh." Ăn xong bữa sáng, Tả Ninh nhanh chóng bày ra tư thế thề thốt, "Em qua một bên đọc sách, anh tiếp tục."
Sau đó cô dịch ghế ra rất xa, từ trêи tủ sách lấy một quyển sách lịch sử xuống xem, ngay cả lật sách cũng rất nhẹ nhàng, tranh thủ không phát ra âm thanh nào.
Thu Dật Bạch ngẩng đầu nhìn bộ dáng nghiêm túc của cô, câu môi cười, thay đổi một tờ giấy vẽ mới lần nữa vẽ lại, kiên nhẫn chậm rãi phác hoạ.
"Hoàn thành."
Tả Ninh không thể tin nổi nhìn hắn: "Nhanh như vậy?"
Thu Dật Bạch cười gật đầu: "Em tới xem một chút đi."
Tả Ninh nhảy nhót chạy tới, ánh mắt rơi xuống bản vẽ mới phát hiện hắn vẽ cư nhiên là cô.
Đều nói không vẽ tranh không phải đạo diễn giỏi, Tả Ninh vẫn luôn biết tài năng hội hoạ của Thu Dật Bạch không tồi, nhưng cô chỉ thấy hắn vẽ bản thảo, bây giờ lần đầu tiên nhìn thấy một bức tranh tinh tế như vậy, cô cảm thấy đặc biệt kinh diễm.
"Nguyên lai anh vẽ tranh lợi hại như vậy a, em cư nhiên mới phát hiện."
"Bởi vì tình nhân trong mắt hoá Tây Thi." Thu Dật Bạch đắc ý mà chỉ ngực mình, "Dụng tâm mà vẽ, vừa lòng không?"
Tả Ninh gật đầu: "Đôi mắt vẽ thật xinh đẹp, giống như là ảnh chụp của em dán lên vậy."
"Em là đang tự khen đôi mắt mình đẹp sao? Nguyên lai bà xã của anh cũng tự luyến như vậy." Thu Dật Bạch không chút khách khí phẩy phẩy cái mũi cô, "Vậy có phải nên khen thưởng cho anh không?"
Tả Ninh cong lưng, câu lấy cổ hắn hôn lên, vốn dĩ chỉ định hôn nhẹ nhàng, kết quả hắn từng chút cạy miệng cô ra, đầu lưỡi xâm nhập vào, ở cho miệng cô không ngừng trêu đùa.
Tình huống tựa hồ không rất hợp a, không phải đã làm không sai biệt lắm, không thể lại túng ɖu͙ƈ sao? Hơn nữa bản thảo còn chưa có hoàn thành đâu.
Tả Ninh duỗi tay đẩy hắn, lại bị hắn gắt gao chế trụ, bờ môi ấm áp môi cằm một đường đi xuống, hôn lên m xương quai xanh, ngậm lấy một cái cúc áo chậm rãi cởi bỏ.
Không chỉ có lúc nghiêm túc sáng tác đẹp trai, bây giờ nghiêm túc giúp cô cởi cúc áo cũng rất đẹp trai, hơi thở nóng bỏng mang theo hormone nam tính nồng đậm phun lên cổ lên ngực cô, Tả Ninh mềm nhũn, hoàn toàn từ bỏ chống cự.
"Ông xã......"
Nghe thấy cô nũng nịu, Thu Dật Bạch bỏ cúc áo ra, ngược lại dùng môi với cằm đẩy nội y ra, ngậm lấy đầu иɦũ ɦσα tinh tế ɭϊếʍ ʍút̼.
"Ân......"
Lại một tiếng rêи rỉ kiều mị từ giữa môi cô tràn ra, Thu Dật Bạch dùng tay rất nhanh liền hoàn toàn cởi bỏ áo sơ mi của cô ra, nhìn thân thể mềm mại của cô vặn vẹo đến mê người ở trêи giường giọng khàn khàn, "Có muốn vẽ lại một bức nữa không?"
Tả Ninh chưa kịp phản ứng, mở đôi mắt ướt dầm dề nhìn hắn: "Cái gì?"
"Em không phải nói Đồng Ninh vẻ cho Đồng Tâm một bức tranh rất đẹp sao? Đặc biệt lần trước em ở chỗ nó còn nhìn thấy một bức rất đặc biệt."
Đặc biệt, kỳ thật chính là 18+ a, đó là tranh vẽ Thu Đồng Tâm khoả thân, Tả Ninh nhìn qua, Thu Dật Bạch lại không có khả năng gặp qua, chỉ là biết có một chuyện như vậy.
Nhưng Đồng Ninh là học hội hoạ chuyên nghiệp, tài năng vẽ tất nhiên là giỏi hơn Thu Dật Bạch, nếu Thu Dật Bạch muốn so cái này, vậy phỏng chừng không có phần thắng nào.
Thu Dật Bạch tự nhiên hiểu suy nghĩ trong lòng cô, đắc ý nhướng mày: "Cậu ta có ưu thế, anh cũng có, vẽ như này chắc chắn không bằng anh."
Bàn tay to dọc theo da thịt trần trụi đi xuống, mơn trớn khe rãnh sâu thẳm đến bụng nhỏ bình thản, hắn bỗng nhiên cúi đầu ái muội mà nói vào lỗ tai cô: "Trước tiên vẽ lại đã, sau đó tìm cơ hội tốt quay lại."
Cho nên đây là ý muốn quay phim sắc tình sao?
Tả Ninh nhịn không được run rẩy, tuy nói ông xã nhà mình chính là đạo diễn, nhưng cô thật đúng là chưa từng nếm thử qua loại sự tình này, ngày thường bọn họ làʍ ȶìиɦ rất ít khi chụp ảnh, càng không nói đến quay phim kiểu này.
"Em rất hưng phấn." Thu Dật Bạch cười nhẹ, đầu ngón tay tìm đến giữa hai chân cô cách qυầи ɭót sờ sờ ờ, "Ướt."
Tả Ninh nhịn không được duỗi tay đánh hắn, lại bị hắn bắt lấy, ngậm lấy tay cô sắc tình ɭϊếʍ ɭϊếʍ: "Bà xã, thân thể của em đẹp như vậy, xác thật nên lưu lại những thứ tốt đẹp."
"Vậy...... Em có phải nên có hợp tác với diễn viên nam hay?" Tả Ninh không cam lòng yếu thế nhìn hắn, "Vừa vặn, dáng người của năm người bọn họ đều có giá trị siêu bổng, để cho bọn họ diễn cùng em."
"Em muốn quay làʍ ȶìиɦ tập thể sao? Tưởng bở." Thu Dật Bạch cúi đầu hung hăng mà cắn đầu иɦũ ɦσα cô một chút
Tả Ninh tiếp tục trêu hắn: "Vậy để Cao Hạ làm đi, anh ấy chính là diễn viên chuyên nghiệp."
"Nằm mơ! Hình ảnh đẹp như vậy, không được để bọn họ vào ống kính." Thu Dật Bạch cởi bỏ nội y, đem đầu chôn trong nhũ thịt mềm mại, "Anh muốn lặng lẽ quay lại cho bọn hắn xem, ghen ghét chết bọn họ, tốt nhất là nhân lúc bọn họ đi công tác gửi cho bọn họ, làm cho bọn họ xem được nhưng ăn không được."
Quả nhiên vẫn trẻ con như vậy, mỗi lần ăn dấm vào một chút cũng không giống nam nhân đã qua tuổi 30.
TOÀN HOÀN VĂN
Editor: sacnu