Beta: Hazjk
Vì để làm cho Tả Ninh nhập vai tốt, Thu Dật Bạch cố ý sắp xếp chuyên viên trang điểm “bệnh nặng” cho Cao Hạ .
Chờ anh xuất hiện lần nữa ở phòng khách tầng hai, cả người đều gầy đi một chút, sắc mặt tái nhợt, hốc mắt biến thành màu đen, môi khô nứt lại nhìn như bệnh thật.
Hiện tại anh diễn cảnh Phục Thành uống thuốc mơ màng ngủ, anh nằm xuống trêи sô pha, chậm rãi nhắm mắt lại, cảm giác suy yếu nháy mắt liền hiện ra.
Tả Ninh đi đến trước mặt anh đứng yên, cẩn thận nhìn gương mặt kia, nước mắt bất giác liền chảy ra.
Thu Dật Bạch cùng với mọi người trong đoàn phim đều kinh ngạc, không nghĩ cô nhanh như vậy đã có thể nhập vai.
Nghe được tiếng khóc nức nở, Cao Hạ nhếch môi, chậm rãi mở mắt ra, gian nan nhìn khuôn mặt cô mà nở nụ cười: “Đừng khóc, không phải anh không có việc gì sao? Yên tâm đi, không chết được, anh còn muốn nhìn em lớn lên, nhìn em kết hôn.”
Giọng nói anh vốn trầm thấp hồn hậu lại tràn ngập cảm xúc, hiện giờ bị anh cố tình đè nặng, cộng thêm hơi thở không xong, nghe thực giống như người bệnh nặng thật.
Nước mắt tiếp tục ào ạt rơi xuống, hai vai Tả Ninh khẽ run, gắt gao cắn môi, một chữ cũng không nói nên lời.
Hiện tại loại đau lòng này cô khóc rống lên là đúng, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu kịch bản, kế tiếp chính là lời thoại nhưng cô vẫn không có nói.
Thu Dật Bạch nhắc nhở nói: “Ninh Ninh, nói lời thoại đi.”
Tả Ninh như cũ không mở miệng, Thu Dật Bạch cho rằng cô nhất thời xúc động mà quên mất, nghĩ cho cô thời gian để điều chỉnh.
Nhưng thật ra Cao Hạ nằm trêи sô pha cảm thấy không thích hợp, lập tức đứng lên trầm giọng nói: “Không sao chứ?”
Máu tươi từ khóe môi cô tràn ra, đó là cô vừa mới dùng sức cắn môi tạo thành. Thu Dật Bạch sợ tới mức nhanh chóng chạy lại, gắt gao đỡ hai vai cô: “Ninh Ninh? Ninh Ninh!”
Tả Ninh run rẩy, hít sâu hai cái, mới khàn khàn nói: “Thu Dật Bạch, em không diễn được không? Em cố gắng, vì em nghĩ đến anh nên cố gắng thử, nhưng mà em không muốn diễn, có thể chứ? Em không muốn nhớ lại, không muốn mang cảm xúc như vậy, em không muốn….”
“Được, chúng ta không diễn, không thử.” Thu Dật Bạch gắt gao ôm cô trong lòng, nghe cô khóc rống lên đột nhiên hắn nhớ tới buổi sáng sau hôm khởi quay cô cũng trốn trong toilet khóc đến thương tâm.
Anh không hiểu tại sao lại như vậy nhưng anh biết cốt truyện và lời thoại cô viết, làm cho cô xúc động rất lớn.
Sở dĩ anh đồng ý thậm chí cực lực hy vọng cô tới diễn, khí chất và ngoại hình của cô vốn phù hợp, lại là tác giả, so với diễn viên càng hiểu biết về nội tâm nhân vật hơn. Chỉ là anh không nghĩ tới, làm như vậy khiến cô đau khổ như thế.
“Không có việc gì Ninh Ninh, anh ở đây.” Anh ôm chặt cô, nhẹ nhàng vỗ về lưng cô, “Xin lỗi, đều do anh, anh không nên ép em, không nên không quan tâm đến cảm xúc của em.”
Thấy chung quanh tất cả mọi người đang nhìn bọn họ, Tả Ninh lúc này mới nỗ lực khống chế cảm xúc, từ trong ngực anh thoát ra, thấp giọng nói: “Tôi muốn yên tĩnh một chút.”
“Được, anh đưa em đi lên phòng.” Thu Dật Bạch cũng không màng phản ứng của những người khác, ôm eo cô đi vào thang máy.
Tới tầng năm, cô đã bình tĩnh hơn nhiều, ngơ nhác nhìn vẻ mặt khẩn trương lo lắng của anh, mở miệng nói: “Thu Dật Bạch, còn nhớ rõ lúc trước em nói với anh, muốn dẫn anh đến mộ người nhà em không?”
Thu Dật Bạch gật đầu: “Đương nhiên.”
“Thu Dật Bạch, chờ anh xong việc mấy hôm nay, chúng ta liền đi thôi, về người nhà của em, có rất nhiều chuyện về em, còn có sự việc hôm nay, em sẽ nói cho anh tất cả.”
“Được, chờ anh xử lý xong chuyện đoàn phim, anh đưa em đi.”
Thu Dật Bạch không thể không ngạc nhiên, anh vẫn đang chờ đợi ngày này, chờ cô buông xuống sự phòng bị trong lòng, hoàn toàn tiếp nhận anh.
Ấn xuống trán cô một nụ hôn, anh ôn nhu nói: “Được rồi em nghỉ ngơi đi, có việc gì thì gọi anh.”
Thu Dật Bạch trở lại lầu hai, đã không thấy Du Hạo Nam đâu.
Thu Dật Mặc bình tĩnh nói: “Về điều kiện của Du Hạo Nam, có thể không cần phải như vậy, nữ chính có thể tìm người khác.”
“Anh ta có ý gì? Anh ta không kiên trì?”
“Không.”
Thu Dật Bạch hừ lạnh một tiếng: “Yêu cầu Ninh Ninh diễn vai chính cũng là anh ta, hiện tại lại từ bỏ dễ dàng như vậy.”
“Ngoại trừ nhanh chóng tìm nữ chính mới, chuyện khác, ngày hôm qua anh cùng cậu ta đã bàn bạc xong phương án tiến hành.” Nói đến đây, Thu Dật Mặc quay đầu nhìn Cao Hạ, “Cậu xác định sắp xếp như vậy cậu có thể chịu nổi?”
Cao Hạ gật đầu: “Không thành vấn đề, tôi có thể bảo đảm bản thân không bị ảnh hưởng.”
“Tôi nói chính là thân thể của cậu.”
Cao Hạ khẽ cười một tiếng: “Làm việc này cũng đã nhiều năm, cũng không phải lần đầu tiên như vậy, yên tâm, không chết được.”
Vào lúc chập tối trêи di động Tả Ninh xuất hiện một tin tức: Tân tiểu hoa đán Giang Thuần Tâm ra khỏi đoàn phim《 Gia 》.
Rạng sáng bốn giờ hôm nay Giang Thuần Tâm đã đăng trêи Weibo, hướng đoàn phim gửi lời xin lỗi, tỏ vẻ thân thể không khỏe nghiêm trọng, cần phải tịnh dưỡng nửa năm, không thể tiếp tục quay phim. Đồng thời cũng cảm ơn đoàn phim lấy sức khỏe của cô làm trọng, không truy cứu cô vi phạm hợp đồng.
Đoàn phim gửi đến Weibo của cô, chúc cô sớm ngày bình phục, tỏ vẻ công tác quay phim vẫn như cũ, nữ chính mới đang trong thời gian bàn bạc.
Toàn bộ hình ảnh thoạt nhìn hài hòa nhưng Tả Ninh biết tin tức trêи Weibo của Giang Thuần Tâm là có bao nhiêu không cam lòng.
Nhưng mà vậy thì làm sao? Cô sẽ không làm thánh mẫu mà đồng tình cùng cô ta.
Về công, Giang Thuần Tâm đúng là diễn không tốt nhân vật, về tư, cô ta cũng không phải cô gái đơn thuần vô hại.
Vào vòng giải trí này, phải tuân theo quy củ của giới giải trí, phải chịu sự chi phối của cấp trêи. Du Hạo Nam có thể nâng cô ta lên cao, cũng có thể làm cho cô ta nháy mắt rơi xuống đáy vực, giữa bọn họ vốn chỉ là cô tình tôi nguyện, cô cũng không trách người khác.
Đến nỗi chuyện hôm qua Tả Ninh và Thu Dật Bạch không nói xong, về vấn đề của Cao Hạ, hôm nay cô cũng sẽ biết đáp án.
Cao Hạ vẫn sẽ sớm đưa ra quyết định thời gian quay xong bộ phim, tuyệt đối không hủy vai, điều này cũng chứng tỏ lượng công việc của anh rất lớn.
Lúc sau bởi vì thời gian giãn ra, các diễn viên có đủ thời gian nghỉ ngơi, Thu Dật Bạch cẩn thận kỹ lưỡng, mỗi hình ảnh anh đều tự mình xử lý.
Nhưng hiện tại thời gian cấp bách, không thể phân tổ quay phim, Thu Dật Bạch dẫn dắt tổ A và nam chính Phục Thành, những cảnh không liên quan sẽ do tổ B đảm nhiệm.
Mặt khác Cao Hạ và các diễn viên phối hợp, đều sắp xếp trong thời gian công tác, chỉ có cảnh diễn chính của anh, phần lớn phải dùng thời gian nghỉ.
Đương nhiên ngoại trừ diễn viên, nhân viên công tác khác cũng rất vất vả nhưng Thu Dật Bạch đều cấp cho mọi người thù lao xứng đáng, nên cũng không ai có lời ra tiếng vào.
Giống như trong một đêm, Tả Ninh cho rằng những vấn đề tưởng chừng khó giải quyết, đột nhiên lại đều được giải quyết.
Tả Ninh cảm thán, người ta thường nói có tiền có thể sai khiến ma quỷ thật đúng là nửa điểm cũng không sai, trong vòng giải trí này ở đâu cũng có thể áp dụng.