Beta:
Hazjk
Tả Ninh và Thu Dật Bạch cứ như vậy đứng trong phòng nghỉ ôm nhau thật chặt, cho đến khi cô cảm giác được một thứ nóng rực chọc vào dưới bụng: "Thu...Thu Dật Bạch? Anh đang nghĩ gì vậy?"
"Không nghĩ, đó là phản ứng bình thường." Anh ở bên tai cô nói nhỏ, "Ai bảo vừa nhìn thấy em là anh liền cứng chứ?"
"Không biết xấu hổ!" Cô dùng sức đẩy anh ra, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, "Anh...Anh mau xuống dưới trước đi, tất cả mọi người đều đang ở dưới. Nếu anh thực sự muốn thì buổi tối chúng ta lại...Lại tiếp tục được không?
"Nhưng anh không thể chờ được thì làm sao bây giờ?" Nhìn bộ dáng cô thẹn thùng, anh thực sự không nhịn được muốn làm cô.
"Vậy...Nếu không thì làm như giống lần trước, chính là tắm nước lạnh?"
Nhưng nghĩ đến chính mình đã đáp ứng làm bạn gái của anh, cảm thấy như vậy có chút tàn nhẫn cô liền lập tức bổ sung: "Hoặc là...Hoặc là em có thể dùng tay giúp anh? Nếu không được, em có thể dùng miệng...ưmm..."
Cô còn chưa nói xong, miệng nhỏ đã bị anh che lấp.
Nụ hôn của anh gấp gáp mang theo ɖu͙ƈ vọng mãnh liệt, tựa như muốn nuốt cô vào bụng.
Tả Ninh cảm thấy khóe môi có chút đau đớn nhưng không bao lâu liền bị khoái cảm vô hạn lấn át, cô vươn đầu lưỡi bắt đầu đáp trả lại anh.
Cảm nhận được cô chủ động, đầu lưỡi anh không kiêng kị mà càn quấy nước bọt bên trong miệng cô, cắn mút đầu lưỡi mềm mại của cô, thẳng đến khi cô không thể thở nổi anh mới không tình nguyện buông ra.
"Làm sao bây giờ? Anh vốn dĩ chỉ định trêu đùa em, nhưng hiện tại anh thực sự không thể nhịn." Thu Dật Bạch nói khẽ bên tai cô.
"Mọi người còn đang ở dưới lầu..."
"Mặc kệ bọn họ." Vừa nói anh liền duỗi tay cởi váy cô, hôn không ngừng lên mặt cùng cần cổ trắng ngần của cô.
"Nhưng em...Em còn chưa tắm rửa, hôm nay ở bên ngoài cả ngày..."
"Anh giúp em tắm rửa."
Thu Dật Bạch một phen bế cô lên hướng phòng tắm đi đến, chỉ vài động tác anh đã cởi hết quần áo của cô chỉ còn lại nội y màu lam nhạt.
"Thu...Thu Dật Bạch, em có thể tự tắm..."
Tả Ninh rất muốn đẩy người đàn ông trước mặt ra nhưng thấy ánh mắt như lửa của anh chăm chú nhìn cô làm cho cô cảm thấy toàn thân mềm nhũn ra, căn bản không có sức lực.
"Anh còn tưởng em chỉ thích nội y màu trắng." Nhìn khuôn mặt của cô đỏ bừng, anh lại trêu đùa nhưng giọng nói đã có chút khàn khàn.
Nhớ tới trước đây đã mấy lần bị anh nhìn thấy nội y, khuôn mặt cô lại đỏ bừng lên, yêu kiều trách mắng: "Anh không biết xấu hổ, đến lúc này còn để ý màu sắc nội y của người ta..."
"Ai kêu em mê người như vậy, làm anh mỗi lần nhìn đều không thể rời mắt."
Anh luồn tay ra sau lưng cô thành thục cởi bỏ nội y của cô, nháy mắt cặp nhũ mềm mại căng tròn lộ ra nhẹ nhàng cọ xát ngực anh.
Tả Ninh run rẩy theo bản năng muốn lui lại, anh lại thấp giọng: "Đừng nhúc nhích."
Tả Ninh có thể cảm nhận hô hấp anh càng lúc càng nặng nề, nhưng mà trước giờ cô và anh chưa từng tiếp xúc thân mật như vậy, mà anh lại chậm rãi ngồi xổm xuống, từng chút kéo qυầи ɭót màu đen của cô xuống.
"Đừng..." Tả Ninh thẹn đến muốn chui xuống đất, không nhìn rõ ánh mắt của anh nhưng cô cũng biết ánh mắt của anh nóng rực dừng ở hoa huyệt bại lộ trước mắt.
Thảm cỏ màu đen nhánh mềm mại, bên trong cánh hoa ướt át mà sâu bên trong khe rãnh bất ngờ có vài giọt mật dịch trong suốt chảy ra. Thu Dật Bạch nuốt nước miếng, thân dưới sưng to làm cho anh cả người khó chịu muốn nổ tung, cũng không biết là cả quá trình rốt cuộc là ai đang tra tấn ai.
Anh nhanh chóng đứng lên đem vòi sen mở ra, nước ấm làm cho thân thể trần trụi của cô ướt nhẹp, tay anh đặt trêи cặp nhũ không ngừng xoa bóp bắt đầu tắm rửa cho cô.
Cảm giác tiếp xúc da thịt làm cho Tả Ninh run rẩy, bàn tay của anh di chuyển đến đâu tựa như ở đó có ngọn lửa thiêu đốt đến đó, ngọn lửa thiêu đốt toàn thân càng mãnh liệt, châm đến đầu óc của cô hoàn toàn trống rỗng, hoàn toàn quên mất tự hỏi.
"Ưmm...Đừng..." Hai bàn tay của anh nhẹ nhành trêu đùa cặp nhũ tuyết trắng, cố ý cọ xát đầu ti đã dựng đứng của cô, Tả Ninh không nhịn được rêи rỉ ra tiếng.
"Nơi này phải rửa sạch sẽ, chút nữa anh muốn ăn." Anh khẽ cắn vành tai cô, đồng thời đôi tay đặt lên hai cánh hoa, dùng sức ấn xoa bóp.
"Ưmm a a a..."Nghe anh nói lời ɖâʍ đãng, cô đột nhiên rùng mình sau đó theo bản năng nắm chặt hai tay của anh mà tiểu huyệt ấm nóng phía dưới, đã sớm tuôn ra mật dịch ào ạt.
"Mới như vậy liền cao trào?" Anh thì thầm bên tai cô, tay phải chậm rãi đi xuống thăm dò giữa hai chân cô.
"Đừng..."Tả Ninh dùng sức kẹp chặt hai chân nhưng vẫn bị anh dễ dàng tách ra, bàn tay to phủ lên hoa huyệt ướt át khiến thân mình của cô run rẩy một trận.
"Bảo bối, em xem phía dưới ướt như vậy nhưng anh còn chưa bắt đầu tẩy rửa đâu." Anh hôn nhẹ lên gương mặt đã phiếm hồng của cô, tay trái gỡ vòi sen ngồi xổm xuống rửa sạch hạ thể cho cô.
"A...A a..Thu...Thu Dật Bạch..." Ngón tay ôn nhu của anh cùng với dòng nước lạnh đi vào hoa huyệt khiến cô suýt chút nữa lại cao trào.
Toàn thân cô run rẩy, chỉ có thể nắm chặt bờ vai của anh, lung lay mà đứng ở trước mặt anh mà đầu của anh lại đối diện với chỗ tư mật của cô.
Rõ ràng chỉ đơn giản là tắm rửa, lại bị anh phủ lên hương vị tình ɖu͙ƈ, chờ đến khi anh hoàn toàn rửa sạch hạ thể cho cô. Cô đã sớm thở dốc cả người vô lực mềm mại mà dựa trêи ngực anh.
"Bảo bối, đừng gấp gáp, chúng ta còn rất nhiều thời gian." Anh nói nghe nhẹ nhàng nhưng trêи thực tế không biết đã dùng bao nhiêu tự chủ, mới có thể miễn cưỡng trấn định.
Từ thời điểm ôm cô tiến vào phòng tắm, anh liền hận không thể đem cô đè ở dưới thân mà hung hăng yêu thương nhưng anh biết không thể sốt ruột, đặt biệt là phía dưới của cô từng có lần đầu tiên rất đau đớn, anh không thể khiến cô có nửa điểm đau đớn, không thể làm cô sợ hãi chuyện vốn dĩ mang đến sự sung sướиɠ.
Khăn tắm trêи eo đã sớm bởi vì tắm rửa cho cô mà rơi xuống trêи mặt đất, lúc này cả hai thân thể trần trụi dính lấy nhau, côn thịt cực đại của anh gắt gao chọc vào bụng nhỏ của cô.
"Ngày đó em nói, nếu nghe được người con gái nói không muốn liền đừng cưỡng ép. Lời này anh vẫn luôn nhớ kỹ, vậy bây giờ em bằng lòng sao?"
Tả Ninh ngẩng đầu nhìn đôi mắt đen nhánh của anh.
Trong mắt anh mờ mịt một tầng mỏng sương mù, mặc kệ không có lửa nóng dưới bụng kϊƈɦ thích, cô có thể cảm giác được dày đặt ham muốn tình ɖu͙ƈ từ trong mắt của anh.
Cô biết anh đang nhẫn nhịn vất vả. Nhưng anh lại vẫn hỏi cô rằng có bằng lòng không?
Sao lại không bằng lòng? Từ lúc đáp ứng làm bạn gái của anh, cô đã sớm bằng lòng rồi.
Tả Ninh cười khẽ: "Em là bạn gái của anh, anh nói xem em có bằng lòng không?"
"Nhưng anh muốn chính miệng em thừa nhận."
"Được, Thu Dật Bạch anh nghe cho kỹ, em bằng lòng."