Beta: Thỏ
Tả Ninh không nhớ cô đã cao trào bao nhiêu lần ở dưới thân Thu Dật Mặc, cô chỉ biết toàn bộ dáng vẻ phóng đãng của cô đều bị tên mặt lạnh đó nhìn được rõ ràng.
Cô cũng không màng hình tượng mà vặn vẹo ở dưới thân anh, không ngừng cầu xin anh làm cô, cầu xin anh nhanh một chút, hết lần này đến lần khác, thét chói tai rên rỉ ở trong cơn cao trào.
Chờ đến khi Tả Ninh tỉnh lại thì trời đã chập choạng tối, căn phòng ngủ rộng lớn chỉ có một mình cô. Toàn thân vô lực, tay chân bủn rủn, giữa hai chân sưng đau đến phát run.
Chỉ có điều, cô nhớ rõ, sau khi ân ái xong anh liền ôm cô vào phòng tắm. Ngay cả khăn trải giường anh cũng đều nhanh chóng đổi đi, lại còn bôi thuốc mỡ lên hạ thể giúp cô.
Một người đàn ông thoạt nhìn lạnh lùng uy nghiêm mà ở trên giường lại thực ôn nhu, từng cảm nhận của cô anh đều bận tâm. Hơn nữa, lúc này trên bàn đã để sẵn nội y cùng váy áo cho cô, thậm chí còn có thuốc tránh thai.
Ngược lại là Cao Hạ, thoạt nhìn ưu nhã hay nói cách khác là phóng khoáng, nhưng cử chỉ trên giường lại thô bạo. Lúc này, trên di động lại truyền tới tin nhắn WeChat của Thu Dật Bạch: Nghỉ ngơi cho tốt, lát nữa tôi đưa cô đến yến tiệc.
"Được." Tả Ninh tùy tiện trả lời lại rồi sau đó mới ý thức được, cô không biết nên đối mặt thế nào với Thu Dật Bạch.
Nếu lúc trước xảy ra chuyện đó với Cao Hạ, cô ở trước mặt Thu Dật Bạch còn có chút trách móc phẫn nộ. Nhưng hiện tại cô phải đối mặt ra làm sao? Người bị hại? Nhưng rõ ràng là do cô cầu xin Thu Dật Mặc muốn cô.
20 phút sau, Thu Dật Bạch gõ cửa phòng nghỉ. Tuy rằng chìa khóa của căn phòng này bọn anh đều có nhưng lúc này anh lại không dám lỗ mãng mở cửa mà đi vào. Mở cửa phòng ra, bốn mắt nhìn nhau, Tả Ninh có chút không biết phải làm sao. Thu Dật Bạch hơi mỉm cười: "Váy rất đẹp, trang điểm cũng rất xinh."
"Cảm ơn." Tả Ninh cúi đầu: "Cảm ơn anh đã tới đón tôi, đi thôi."
Từ thang máy đến gara, hai người đều im lặng. Nơi tổ chức yến tiệc cũng ở tại khu nghỉ dưỡng này, chỉ cần đi 10 phút là đã tới nơi. Tả Ninh duỗi tay cởi bỏ đai an toàn, đang muốn mở cửa xe thì lại bị Thu Dật Bạch giữ chặt.
"Xin lỗi." Anh nhìn cô và nghiêm túc nói.
Tả Ninh cười cười: "Nếu là bởi vì chuyện với Cao Hạ, thì tôi đã nói là coi như chưa từng xảy ra. Tôi không trách anh, kỳ thật... Cũng không thể trách anh, anh rõ ràng dụng tâm như vậy vì tôi mà chuẩn bị tiệc sinh nhật, vẫn luôn chiếu cố tôi. Là tôi nên nói lời cảm ơn anh mới đúng."
Thu Dật Bạch trầm mặc trong chốc lát mới buông tay cô ra, sau đó chậm rãi ngồi thẳng người lại: "Chuyện xảy ra hôm nay... Cao Hạ đã điều tra rõ, là trợ lý của cậu ấy cấu kết với một nữ minh tinh, vốn muốn bỏ thuốc cậu ấy sau đó dẫn phóng viên đến khách sạn. Cô cũng biết, người thích Cao Hạ rất nhiều, mà người muốn lợi dụng cậu ấy lại càng nhiều hơn."
"Tôi hiểu rõ."
"Vậy cô..."
"Vẫn là câu nói kia, tôi vẫn sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra như cũ, cũng phiền anh chuyển lời đến Thu Dật Mặc, tôi cũng sẽ không vì sự việc kia mà quấn lấy anh ta, càng không cần anh ta hay Cao Hạ phụ trách, bọn họ cứ yên tâm."
"Tôi không phải có ý đó."
"Tôi biết, nhưng đó là ý nghĩ của tôi, mong anh chuyển lời lại với bọn họ."
Tả Ninh hôm nay mặc một bộ váy liền áo màu xám eo cao, chiếc váy ôm sát eo nhỏ của cô, phần lưng lại lộ ra đường cong hoàn mĩ. Chỉ cần nhìn bóng dáng thôi cũng đã khiến Thu Dật Bạch có cảm giác như tùy thời đều muốn chảy máu mũi.
Nhà hàng có tổng cộng 3 tầng, đoàn phim tổ chức yến tiệc ở tầng ba rộng lớn, mấy chục người tụ lại cùng nhau nhìn rất náo nhiệt. Bởi vì ban ngày tổ chức nghi thức đã cho cánh truyền thông phỏng vấn, nên hiện tại ở nhà hàng liền không cho cánh truyền thông tham dự, tất cả chỉ có người của đoàn làm phim.
Thời điểm Thu Dật Bạch cùng Tả Ninh đến nơi, tiệc vẫn chưa bắt đầu, các nhóm người tụ lại chơi trò chơi hoặc nói chuyện phiếm.
Ở giữa đặt một cái bàn lớn, hiển nhiên là dành cho các nhân vật quan trọng, Tả Ninh tùy tiện tìm một chỗ ngồi nhưng lại bị Thu Dật Bạch gọi đến ngồi ở bàn giữa.
Có 8 chỗ ngồi, diễn viên chính chiếm 5 ghế, giám chế cũng chiếm 1 ghế, Thu Dật Bạch cùng Tả Ninh vừa ngồi xuống, bàn liền kín người.
"Lão Vương, cậu ngồi bên này đi." Thu Dật Bạch tựa hồ có quen biết vị giám chế kia, nói chuyện không chút khách khí: "Một lát nữa Du tổng sẽ đến."
Du tổng mà Thu Dật Bạch nói, tên đầy đủ là Du Hạo Nam, là tổng tài đương nhiệm của Quý Châu, cũng là người đầu tư cho bộ phim chuyển thể này, Tả Ninh cũng đã sớm nghe qua.
Mà giờ phút này, cô gái trẻ ngồi bên trái tên Giang Thuần Tâm sẽ thủ vai em gái út Phục Vân chính là do Du Hạo Nam chỉ định, nhìn qua thì có vẻ là nữ diễn viên thanh thuần thục nữ và cũng là người ở bên cạnh Du Hạo Nam lâu nhất.
Ngồi bên trái Giang Thuần Tâm là người đóng vai nữ chủ nhân nhà họ Phục tên là Lục Hồng Anh. Lục Hồng Anh năm nay đã hơn 50 tuổi, nổi tiếng từ sớm là một trong những tiền bối có danh tiếng, mọi người đều gọi bà là chị Lục.
Mà người đóng vai tôn chủ nhà họ Phục là chồng của Lục Hồng Anh. Vai nhị thiếu gia nhà họ Phục là Đồng Ninh, tân binh vừa bước vào giới nghệ sĩ, danh tiếng cũng không lớn. Nhưng nghe nói có bối cảnh to lớn nên người trong giới không ai dám chọc vào hắn.
"Chị Ninh, chị tới đây ngồi cùng em!" Đồng Ninh gương mặt soái khí vẫy vẫy tay với Tả Ninh.
Không biết có phải bởi vì tên tương đồng hay không, mà từ khi bắt đầu nghi thức khai máy đến bây giờ, lúc nhìn thấy Tả Ninh hắn liền luôn nhiệt tình đối đãi. Tả Ninh vốn dĩ theo bản năng muốn ngồi gần con gái nên mới lựa chọn ngồi bên phải Giang Thuần Tâm, còn Thu Dật Bạch ngồi bên trái cô. Nhưng hôm nay bị Đồng Ninh gọi như vậy, cô chỉ đành đổi chỗ với Thu Dật Bạch, ngồi bên cạnh Đồng Ninh.
Bên trái Giang Thuần Tâm đã có Lục Hồng Anh ngồi, vậy vị trí bên phải hẳn là muốn để lại cho kim chủ của cô ấy rồi. Đồng Ninh ngồi ở giữa Tả Ninh và Cao Hạ, Đồng Ninh bên cạnh không ngừng nói chuyện với cô. Bắt gặp ánh mắt phức tạp của Cao Hạ, Tả Ninh liền cảm thấy khó hiểu, chỉ có thể coi như không thấy.
So với các bàn khác náo nhiệt, thì bàn trung tâm lại im ắng hơn. Thu Dật Bạch chủ động nói chuyện với 2 vị tiền bối, Giang Thuần Tâm cúi đầu chơi di động, Cao Hạ vừa thất thần rồi lại cố tình nhìn chăm chú vào Tả Ninh.
"Chị Ninh, chị thật sự vì anh Cao Ha mà viết bộ tiểu thuyết này sao?"