Mục lục
Bọn Đàn Ông Này Có Độc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sa (Miu) + Ami



Beta: Ami



Nghe được ba chữ "Đồn cảnh sát" , Thu Dật Bạch cùng Cao Hạ sửng sốt, chỉ có biểu tình của Thu Dật Mặc là vẫn không có nửa điểm biến hóa.



Tả Ninh tiếp tục nói: "Tôi không tắm rửa, thay quần áo chính là vì lưu lại chứng cứ để cho cảnh sát phân xử, nhưng đến khi tới đồn cảnh sát rồi thì lại không có dũng khí bước vào trong."



Đi vào thì có thể như thế nào? Cho dù toàn bộ tập đoàn Thu Viễn không can thiệp vào việc phá án của cảnh sát, nhưng ngoại trừ chứng cứ phát sinh quan hệ với Cao Hạ, những cái khác, cô nói được thành lời sao?



Cao Hạ, chính là một minh tinh đang rất nổi tiếng ở thời điểm hiện tại, người muốn bò lên giường của anh rất nhiều, mà cô lại tự mình mở cửa phòng đi vào trong, hơn nữa lại mặc váy ngủ, cô còn có thể tố cáo anh tội cưỡng gian sao? Tất cả đều là do cô tự làm tự chịu.



Cao Hạ phục hồi tinh thần, nghiêm túc nhìn Tả Ninh: "Xin lỗi, tôi cho rằng..."



"Tôi đã nói anh là cưỡng gian, tôi không muốn, tôi đã cầu xin anh buông tha tôi."



Tầm mắt lạnh băng của Tả Ninh hướng về phía bên này làm cho những gì Cao Hạ định nói đều nuốt trở về. Ánh mắt của cô đâm vào trái tim anh khiến nó đau đớn co rút một trận.



Đúng vậy, Tả Ninh đã nói, cũng đã kêu khóc, nhưng anh lại coi tất cả chỉ là tình thú, hoặc nên nói là, anh chỉ xem cô như công cụ phát tiết dục vọng, bất luận cô nói cái gì, anh cũng đều không để ý.



Nhưng lúc này, cô gái với dáng người mảnh mai kia đang đứng ở trước mặt anh, cô dùng cặp mắt trong vắt kia lên án hành vi phạm tội của anh.



Tả Ninh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt rơi trên người Thu Dật Mặc: "Anh chính là tổng giám đốc Thu Dật Mặc đúng không? Sự việc hôm nay Thu tổng định xử lí thế nào? Là cho tôi một số tiền lớn bịt miệng hay là dùng nhược điểm nào đó của tôi để uy hiếp tôi không được ra ngoài nói lung tung làm hỏng danh tiếng của đại minh tinh các người?"



Thu Dật Mặc lẳng lặng nhìn cô: "Cô muốn thế nào?"



"Thứ tôi muốn anh có thể cho tôi sao?" Tả Ninh cười đến châm chọc: "Nhưng ngoại trừ tiền ra, các người còn có thể cho tôi cái gì? Có phải tôi nên giống như kỹ nữ, ngoan ngoãn nhận tiền bán thân? Hơn nữa, đối phương lại là nhân vật lớn như mấy người, tôi nghĩ nếu tôi mở miệng, chắc hẳn tôi sẽ là kỹ nữ bán thân đắt nhất trên đời này có đúng hay không?"



Ánh mắt Thu Dật Bạch tối sầm, muốn tiến lên kéo Tả Ninh lại nhưng lại bị cô né tránh.



Đi thẳng đến cửa Tả Ninh mới dừng bước quay lại nói: "Thu tổng có thể đáp ứng tôi một điều kiện không?"



Thu Dật Mặc vẫn ung dung nhìn cô: "Nói."



"Nếu về sau bốn người các người tại thời điểm làm chuyện đó mà nghe được phụ nữ nói không muốn thì cũng đừng cưỡng bách họ."



Giọng của Tả Ninh nghe vào tai rất mềm mại, thậm chí là có chút suy yếu, nhưng những lời này lại cực kỳ có sức nặng truyền vào tai bốn người đàn ông, làm cho trên mặt bọn họ đều hơi có chút biến sắc.



Sau đó nghe tiếng cửa phòng bên cạnh khép lại, Thu Dật Bạch mới oán hận mà trừng mắt nhìn Cao Hạ.



Bạch Tấn xấu hổ cười cười: "Đây là cô gái mà Tiểu Bạch coi trọng? Vậy việc này thật đúng là khó xử, một cô gái 25 tuổi xinh đẹp như vậy lại vẫn còn là xử nữ, tư tưởng khẳng định đặc biệt bảo thủ, cô ấy nhất định sẽ hận chết các người."



Thu Dật Bạch tức giận liếc Bạch Tấn một cái, Cao Hạ trầm mặc một lúc rồi xoay người mở cửa bước ra ngoài.



Thu Dật Bạch liền gọi anh lại: "Cậu muốn đi đâu? Hiện tại đừng đi trêu chọc cô ấy, cô ấy sẽ không muốn gặp cậu, không muốn gặp bất kỳ kẻ nào trong số chúng ta."



"Tôi đi mua thuốc." Cao Hạ dừng một chút rồi nói tiếp: "Tôi... Không làm bước dạo đầu. Cô ấy bị thương có chút nghiêm trọng."



"Má nó." Thu Dật Bạch một quyền đánh lên tường, sắc mặt khó coi đến cực điểm.



***



Tiếng nước ào ào vang lên không ngừng, trên cửa phòng tắm phủ kín một tầng hơi nước trắng xóa.



Tả Ninh đứng dưới vòi sen cẩn thận xem xét hạ thể, bàn tay nhỏ nhẹ nhàng chạm vào hoa huyệt liền khiến cô đau đến hít hà một hơi.



Hai mảnh cánh hoa non nớt vừa hồng lại vừa sưng, còn bị trầy da, trong dũng đạo cũng đau đớn nóng rát, tuy rằng giờ phút này đã không còn vết máu chảy ra, nhưng cô biết, bên trong hơn phân nửa là bị thương.



Tả Ninh đã sớm nghe qua lần đầu tiên sẽ rất đau, hơn nữa nếu côn thịt quá thô to hoặc người đàn ông kĩ thuật không tốt, thì lần thứ hai thứ ba vẫn sẽ rất đau.



Tên xấu xa kia, không chỉ thô mà còn rất lớn, thậm chí động tác cũng rất thô lỗ. Cô còn hoài nghi không biết có phải hạ thân bị xé rách hay không. Tắm rửa xong, sợ là phải đến bệnh viện kiểm tra.



Bọc khăn tắm lên người vừa bước ra thì liền nghe thấy tiếng đập cửa liên tục hồi lâu. Chẳng qua là vừa rồi do cô ở trong phòng tắm nên không có nghe thấy.



Đã giờ này rồi mà còn gõ cửa phòng cô, chắc hẳn là 1 trong 2 người kia.



Rất kỳ quái, rõ ràng mới vừa trải qua một hồi tai nạn khiến cô sợ hãi, nhưng vào giờ phút này, cô thế nhưng lại không có nửa điểm sợ hãi, thậm chí rất là bình tĩnh mà mở cửa.



Cao Hạ đứng ở ngoài cửa, thấy cô rốt cuộc cũng nguyện ý mở cửa, trong mắt có chút kinh hỉ, nhưng đón nhận ánh mắt không mang theo bất kỳ cảm tình nào của cô, tia vui mừng trong mắt anh lại ngay lập tức bị dập tắt.



"Tôi... Tôi đến đưa thuốc cho cô, hẳn là cô cần dùng đến."



Tả Ninh cũng không khách khí, cô trực tiếp vươn tay nhận lấy.



Mắt thấy cô không có ý tứ cho anh vào bên trong, Cao Hạ mất tự nhiên sờ sờ cằm: "À thì... Có thể cho tôi xem miệng vết thương được không? Thuốc này, tự cô bôi không tiện lắm."



Đón nhận ánh mắt cảnh giác của Tả Ninh, anh liền nhanh chóng bổ sung: "Cô yên tâm, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ là..."



"Tôi có thể tự mình bôi."



Cao Hạ chỉ đành đưa ống thuốc mỡ trong tay cho Tả Ninh, thấy cô muốn đóng cửa, anh lại dùng sức chắn cửa rồi giải thích: "Tôi xác thực từng có không ít phụ nữ, nhưng tôi trước nay chưa bao giờ cưỡng bách ai cả."



Tả Ninh cười như không cười mà nhìn anh: "Ý anh là muốn nói cho tôi biết, tôi là ngoại lệ? Tôi đây có phải nên cảm thấy may mắn vì có thể trở thành ngoại lệ của anh hay không?"



"Ý tôi không phải như vậy, đêm nay... Hoặc nên nói là tối hôm qua, tâm tình tôi thực sự tôi không tốt, lại còn uống nhiều rượu. Tôi thật sự không ý thức được cô không muốn, tôi chỉ nghĩ..."



"Dục cự còn nghênh đúng không?" Tả Ninh tự giễu cười: "Ngày mai 9 giờ còn phải đến xem phim trường, anh vẫn là nên đi nghỉ sớm một chút, chuyện hôm qua tôi sẽ xem như chưa từng xảy ra."



Cao Hạ có chút ngoài ý muốn nhìn cô, nhưng Tả Ninh lại mặt không cảm xúc mà tiếp tục nói: "Có lời này, nhờ anh thay tôi nói với Thu Dật Bạch luôn, chuyện gì cũng chưa xảy ra, tôi chỉ là biên kịch của bộ phim này, không hơn không kém."



Dưới ánh mắt phức tạp của Cao Hạ, cô không chút do dự mà đóng cửa phòng, tìm tăm bông rồi tự mình ngồi trên giường bôi thuốc cho hạ thể.



"Đêm đầu sao?" Nhìn dấu vết ở giữa hai chân, Tả Ninh không khỏi cười khẽ ra tiếng: "Tầng màng kia, tôi không thèm để ý, nhưng vì cái gì, người không màng ý nguyện của tôi mà thương tổn tôi, cố tình lại là anh? Tôi đến đây vì muốn gặp được anh, hy vọng anh sẽ diễn vai nam chính của bộ phim này......"



Tả Ninh chậm rãi ngồi xuống thảm xong mở rương hành lí ra, lọt vào trong tầm mắt cô là một khung ảnh rất lớn, trong khung ảnh, 5 người ngồi dựa gần nhau cười đến đặc biệt ngọt ngào.



Tả Ninh vươn tay phải, chậm rãi, nhẹ nhàng mà mơn trớn gương mặt của từng người trên tấm ảnh rồi lẩm bẩm tự nói.



"Tôi đã trở về... Mọi người... Có khỏe không?"



Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ cho sự trở lại của team đi nò :<

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK