Mục lục
Truyện Hôn Là Nghiện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 186: LẬP TRƯỜNG

Lạc Kiệt Hy đứng dậy chủ động tự phạt một chén bày tỏ sự áy náy sau đó tạm thời rời khỏi bữa tiệc.

Vừa mới bước chân ra khỏi cửa nơi tổ chức quốc yến ngay lập tức đã bị một đôi tay mảnh khảnh bắt lấy đồng thời dùng sức kéo đi về phía trước!

Các quan viên lần lượt cúi người chào, từng cái đầu cúi gằm xuống không dám nhìn lên mà Nghê Tịch Nguyệt thì lại một đường lôi kéo ông ta đi về phía trước, càng đi càng nhanh, lực tay cũng càng lúc càng lớn!

Lạc Kiệt Hy cũng không hỏi, một đường đi theo bà ta vượt qua một vườn hoa nhỏ sau đó đi vào một căn phòng để trống không dùng đến.

Bà ta bật đèn lên sau đó lôi kéo ông ta đi vào rồi quay người đóng cửa lại!

Lạc Kiệt Hy chưa từng thấy bà ta vội vàng như thế nên khẩn trương hỏi: “Nguyệt Nha, có chuyện gì vậy?”

Nghê Tịch Nguyệt che miệng, trong mắt ngậm nước mắt, sau một hồi lâu mới nức nở nói: “Có tin tức của chị Hữu Kỳ rồi!”

Lạc Kiệt Hy sửng sốt một chút: “Em nói cái gì?”

“Hữu Kỳ! Kiều Hữu Kỳ! Con gái của chú ba đó!” Nghê Tịch Nguyệt lo lắng gầm nhẹ lên nhưng cũng không dám lớn tiếng, bà ta nói xong lại khẩn trương nắm lấy tay Lạc Kiệt Hy, không dám chậm trễ nói: “Rốt cuộc anh có nghe thấy tôi đang nói cái gì hay không?”

Ánh mắt khó hiểu, lông mày lo lắng còn đọc nhấn rõ ràng từng chữ nên Lạc Kiệt Hy phản ứng lại rất nhanh: “Em nghe được từ chỗ nào?”

“Hôm nay có một cậu thiếu niên ngoại quốc cầm theo một tấm ảnh tới tìm Nghê Chiến để hỏi chuyện về chiếc khóa vàng, chiếc khóa vàng kia là của chị Hữu Kỳ, phía trên còn có tên của chị ấy! Là Tiểu Ngạo…”

Nói đến đây, Nghê Tịch Nguyệt giật mình nhận ra mình lỡ miệng nên vội vàng buông bày tay Lạc Kiệt Hy ra, cắn môi rồi sửa lại lời nói: “Có một người bạn của Nghê Chiến đã giúp Nghê Chiến đi điều tra chuyện này cuối cùng xác nhận thiếu niên này là Tam hoàng tử Mạc Ly Quốc mà mẹ của cậu ta chính là chị Hữu Kỳ!”

“Em…” Đầu tiên Lạc Kiệt Hy vẫn nghi ngờ nhưng khi nghe bà ta nhắc tới hai chữ “Tiểu Ngạo” lại nghĩ tới đứa bé thông minh khôn khéo ngồi trên xe lăn kia liền tin hoàn toàn!

“Vậy vì sao nhiều năm như vậy mà em ấy không về nước?”

“Chị ấy bị mất trí nhớ! Tôi đoán có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó trên chiến trường! Chị ấy bị coi như tù binh mang đi nhưng Quốc vương Mạc Ly Quốc lại lập chị ấy làm hoàng hậu còn sinh ra Tam hoàng tử! Lần này Tam hoàng tử tới Ninh Quốc cũng là chị Hữu Kỳ nhờ cậu ta cầm khóa vàng đến để tìm đầu mối về người thân của mình!”

“Em đừng vội, anh biết rồi, anh sẽ cho người đi xác minh lại chuyện này sau đó gọi Tam hoàng tử vào tiến cung…”

“Không phải không phải!” Nghê Tịch Nguyệt vội tới mức giậm chân, bà ta lôi kéo tay Lạc Kiệt Hy dùng sức lắc lắc: “Người bạn kia của Nghê Chiến cũng đã đoán ra được người ám sát Nghê Chiến mấy hôm trước là Đại hoàng tử Mạc Ly Quốc! Cậu ta đem thân phận kẻ giết người đổi thành Người Hoa Kỳ Quốc là có mục đích gì? Nếu như chuyện này bại lộ thì cậu ta chỉ cần yên ổn ở Mạc Ly Quốc là được nhưng bây giờ Tam hoàng tử lại đang ở Ninh Quốc chúng ta, còn ngay tại thành phố M!”

“Ý của em là cái tên Đại hoàng tử kia muốn một mũi tên trúng hai con chim, nếu như mưu kế thành công thì có thể khơi lên tranh chấp giữa Ninh Quốc và Hoa Kì nhưng nếu như mưu kế bị bại lộ không thành công vậy thì cũng có con cừu non là Tam hoàng tử thay cậu ta gánh tội?”

“Đúng!” Rốt cuộc Nghê Tịch Nguyệt cũng nhẹ nhàng thở ra: “Chị Hữu Kỳ rất vất vả mới nhặt về được cái mạng, bây giờ ngay cả người thân cũng không nhớ rõ, có nhà mẹ đẻ cũng không trở về được, nếu con trai mà có chuyện bất trắc…”

“Được rồi được rồi!”

Lạc Kiệt Hy lau nước mắt cho bà ta sau đó nhẹ nhàng ôm bà ta vào trong lòng an ủi: “Anh biết rồi, em cứ yên tâm, chuyện này sẽ không dính dáng gì đến Tam hoàng tử đâu, em yên tâm, yên tâm nhé.”

Cuối cùng cũng đã biết chuyện gấp mà bà ta nói là cái gì.

Hiện tại ông ta nghe xong cũng không khỏi giật nảy mình!

Nếu như chuyện này là thật vậy thì đối với vợ chồng Kiều Âu thậm chí là toàn bộ hoàng thất mà nói đều là một chuyện vô cùng vui mừng!

Nhưng nếu chẳng may có gì ngoài ý muốn thì người biết trước nhất cũng chính là người thất vọng và đau lòng nhiều nhất!

Khó trách bà ta lại tới tìm ông ta chứ không phải tìm vợ chồng Kiều Âu hay tới Huyễn Thiên Các tìm Lạc Thiên Lăng!

“Ha ha, ha ha ha!”

Lạc Kiệt Hy ôm lấy bà ta rồi hôn một cái lên gương mặt bà ta, có chút mừng rỡ nói: “Anh thật sự rất mừng, cho dù chuyện này có phải thật như vậy hay không nhưng vào lúc này em có thể nghĩ đến anh là anh đã rất mừng rồi! Tiểu Nguyệt Nha, cám ơn em đã tin tưởng và nguyện ý chia sẻ tất cả những chuyện sướng vui giận buồn của em với anh!”

“Anh có nghĩ tới chuyện này nên làm gì bây giờ không?”

Nghê Tịch Nguyệt sốt ruột, tranh đoạt giữa các hoàng tử hung tàn đến mức nào chứ, bà ta thật sự rất sợ con trai của Kiều Hữu Kỳ có bất kỳ sơ xuất gì!

Lạc Kiệt Hy bưng lấy mặt của bà ta sốt sắng dỗ dành: “Việc này rất đơn giản, nếu như Đại hoàng tử Mạc Ly Quốc thúc đẩy chuyện này là vì cậu ta muốn ám sát Nghê Chiến, vì cậu ta cho rằng Nghê Chiến sẽ trở thành người kế thừa ngôi vua của Ninh Quốc, bây giờ chỉ cần anh tung tin đồn ra bên ngoài nói Nghê Chiến không phải là người kế vị ngôi vua của anh, trong trường hợp này cho dù chuyện kia có bị phanh phui ra thì việc giết hại Thái tử Ninh Quốc cũng không thể xảy ra được.”

Ông ta nói rất nghiêm túc, giải thích cũng rất cặn kẽ.

Bà ta hoàn toàn nghe hiểu.

Nhưng cũng vô cùng bối rối: “Anh không muốn Nghê Chiến làm người thừa kế nữa à?”

Vì sao vậy? Không phải ông ta vẫn luôn rất thích Nghê Chiến còn nhất định phải để Nghê Chiến kế vị hay sao?

Do lần trước đi thành phố M ông ta đã phát hiện cái gì hay là ông ta lại muốn tìm một người phụ nữ trẻ tuổi sinh con cho mình?

Nghê Tịch Nguyệt vừa nghĩ tới khả năng thứ hai nước mắt lại dâng lên trong hốc mắt, không nhịn được lại sắp rơi xuống!

“Cũng đúng, huyết thống của hoàng thất không cho phép trộn lẫn, anh có thể tìm một hoàng hậu trẻ tuổi kéo dài dòng dõi cho anh.”

Bà ta suy nghĩ quá mức nhập thần, còn nói ra miệng nhưng lại không hề phát hiện ra!

Mà người đàn ông đối diện bà ta bỗng nhiên lại trầm mặt xuống, giữ cằm của bà ta cúi đầu xuống hôn một cái, nhẹ nhàng cắn môi của bà ta, cả giận nói: “Chuyện này mãi mãi cũng không có khả năng! Ngoại trừ em ra thì cả đời này Lạc Kiệt Hy anh cũng không cần người phụ nữ nào khác!”

Nghê Tịch Nguyệt bị ông ta cắn nên lui lại phía sau một bước, kinh ngạc nói: “Hay anh định dùng tinh trùng của mình để làm thụ tinh trong ống nghiệm?”

Lạc Kiệt Hy siết chặt nắm đấm, trừng mắt nhìn bà ta!

Thực sự là… Bị bà ta làm tức chết rồi!

Lúc đầu muốn sau khi trở về cung điện liền đi tới Huyễn Thiên Các tìm lão già Lạc Thiên Lăng kia hỏi cho rõ ràng nhưng lúc này Hoa Kì lại có chuyến viếng thăm chính thức tới đây nên ông ta bận bịu đến mức một chút thời gian cũng không dành ra được!

Không chỉ riêng Lạc Thiên Lăng ở Huyễn Thiên mà ngay cả Lăng Vân ở Lăng thân vương phủ ông ta cũng muốn tự mình tới hỏi thăm một chút!

“Được rồi! Em đừng suy nghĩ lung tung nữa! Anh chỉ cần một người phụ nữ là em thôi, em nhớ kỹ cái này là được rồi!”

Lạc Kiệt Hy nói xong đi tắt hết tất cả đèn trong phòng, ở trong một vùng tăm tối ôm eo của bà ta, gấp gáp ôm bà ta vào trong ngực hôn nồng nhiệt.

Chỉ là chưa đến một phút ông ta đã buông bà ta ra: “Tối mai anh tới vịnh Nguyệt Nha, để Phú Nhất đưa em về nhé. Ngoan!”

Nghê Tịch Nguyệt nói: “Vậy Tam hoàng tử thì sao? Chuyện của chị Hữu Kỳ thì sao?”

Lạc Kiệt Hy đưa tay ra vuốt lên sống mũi bà ta một cái, nói: “Bàn bạc kỹ hơn đã!”

Dù sao hơn hai mươi năm qua, con gái của Trưởng công chúa Ninh Quốc đã trở thành Hoàng hậu của Mạc Ly Quốc, mặc dù thân phận nhìn như càng quý giá hơn nhưng ở trên lập trường chính trị thì mỗi bên đều đã có chủ rồi, con trai của Kiều Hữu Kỳ vẫn là Tam hoàng tử của Mạc Ly Quốc, cho dù Kiều Hữu Kỳ có khôi phục lại ký ức thì chỉ sợ cũng không trở về được như Kiều Hữu Kỳ ngày trước nữa rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK