Bạch Ly Mạt bước ra khỏi phòngTống Vĩnh Nhi, vào thư phòng.
Trong cung của anh ta đông người, phụ nữ cũng nhiều, tùy tiện đến đâu cũng có thể ân ái triền miên qua một đêm.
Thế như hôm nay, anh ta đột nhiên cảm giác được những người phụ nữ kia không có người nào, không một ai có thể sánh với Tống Vĩnh Nhi. Những cái khác không nói, chỉ cặp mắt trong suốt ngây thơ kia, còn trái tim tinh khiết chỉ thích một người mà phấn đấu quên mình kia.
Anh ta cũng muốn có một người phụ nữ như vậy, làm bạn ở bên người một đời một kiếp.
Ngồi xuống trước bàn làm việc, anh ta mở máy tính ra chuẩn bị xử lý quân vụ, sau khi màn hình ổn định thì góc phải nhảy ra một cái cửa sổ nhỏ. Lần đăng nhập gần nhất vào lúc 14:23
Bạch Ly Mạt lập tức ngây ngẩn cả người!
Lúc này, anh ta đang họp ở phòng quân cơ!
Ánh mắt thâm trầm, qua về phía nhìn xuyên về phía phòng nghỉ ngơi.
Là cô ấy?
Bạch Ly Mạt nhanh chóng thao tác mấy cái, nhanh chóng nhảy ra một trang, cho thấy khoảng thời này này Tống Vĩnh Nhi làm gì với máy tính.
Anh phát hiện, cô chỉ động vào hòm thư.
Còn dùng hòm thư của anh gửi đến một người khác, một trái tim, một chuỗi 5.
Tiếp tục tìm, cô cũng không thao tác gì nữa. Không có đụng vào đồ bên trong của anh ta, cũng không tìm kiếm văn kiện mã hóa của anh ta. Nghĩ đến đây, Bạch Ly Mạt nở nụ cười
Cũng đúng, cô cũng không phải là gián điệp quân sự gì, cô là bị anh ta không hề báo trước bắt đến, cô gửi tin nhắn cho người đàn ông kia, thì có sao chứ?
Nghĩ đến dáng vẻ linh động giảo hoạt của Tống Vĩnh Nhi, Bạch Ly Mạt lại có chút si mê.
Tình yêu vốn là chuyện không có cách nào đoán trước được, anh nhớ đến gương mặt của Tống Vĩnh Nhi, nghĩ một lúc, cuối cùng xác định mình đã để cô trong lòng rồi.
Vừa rồi nói với cô, ngày mai sẽ thả cô đi, cũng là vì sợ cô tự sát, trấn an cô trước thôi.
Trong lòng nghĩ một lúc cuối cùng anh ta cầm điện thoại lên gọi: “Ông ngoại, có cách nào để một người phụ nữ quên đi quá khứ yêu một người đàn ông?”
Muốn giữ cô lại, trước hết phải giữ tâm cô lại.
Trước kia mẫu hậu của Bạch Ly Mạt qua đời, bên cạnh anh ta chỉ có ông ngoại cũng là người anh ta tin tưởng nhất.
Gia Luật Sở Hi cảm thán nói: “Hình như hoàng thất Ninh Quốc có một loại Vong Tình Đan, nhưng mà cái này chỉ là truyền thuyết mà thôi. Trong thực tế, phụ hoàng và hoàng hậu bây giờ cũng là như vậy.”
“Cái gì?”
Bạch Ly Mạt nghe vậy kinh hoàng!
“Năm đó phụ hoàng của con gặp hoàng hậu bây giờ trên chiến trường chỉ là kinh hồng thoáng qua nhưng lại vào trong tâm, sau khi cưỡng chế bắt cô ấy lại sắp xếp trong cung hai năm, cô ấy chưa từng khuất phục phụ hoàng của con, cả ngày lẫn đêm đều muốn trốn về nhà mình. Sau đó phụ hoàng của con tìm được đại sư thôi miên Long Bà Niên, dùng phương pháp thôi miên làm cho cô ấy quên hết mọi chuyện, kể cả tên và quê quán của mình. Sau đó nữa, phụ hoàng của con trực tiếp nói cho cô ấy biết cô ấy là vợ của mình, tần phi hậu cung tất cả đều phát độc chỉ lưu lại một người, cũng đã nhiều năm như vậy.”
Lời nói của Gia Luật Sở Hi làm Bạch Ly Mạt chấn động!
Nhưng mà bây giờ không phải lúc anh ta quấn quít những thứ này, năm đó mẹ đẻ của anh ta qua đời là sự thật, phụ hoàng không lấy mẹ của Bạch Ly Thu, cũng không phong những người phụ nữ khác làm hậu.
Anh ta vội vàng nói vào điện thoại: “Ông ngoại, con cũng có một người phụ nữ muốn bảo vệ cả đời, có thể tìm vị đại sư thôi miên kia vào trong cung của con không?”
“Ha ha ha, còn có phụ nữ không khuất phục mị lực của con?”
“Cô ấy… Rất đặc biệt.”
“Lai lịch?”
“Cũng là con phát hiện trên đường ở nước ngoài, bắt đến.”
“Đại sư Long Bà Niên đã qua đời mười năm trước rồi.”
Gia Luật Sở Hi lại nói: “Bất quá ông ta lại có một đệ tử chân truyền ngay tại An Toàn Cục của chúng ta, lúc những gián điệp quan quân kia dù chúng ta hành hạ thể xác thế nào cũng không khai ra, chúng ta sẽ để cậu ta thôi miên những gián điệp đó, nói sự thật ra, sau đó lại dùng máy nói dối xem xét.”
Bạch Ly Mạt nở nụ cười: “Vậy thì mời anh ta ngày mai đến đây đi!”
“Được!”
Bạch Ly Mạt đột nhiên buồn ngủ, đứng dậy đi vào phòng trong, Tống Vĩnh Nhi đã ngủ rồi, ánh sáng vàng nhạt chiếu lên da thịt non mềm của cô, lấp lánh sáng bóng.
“Điện hạ!”
“Điện hạ!”
Hai người lúc trước để lại chăm sóc Tống Vĩnh Nhi tiến lên, cùng nhau hành lễ.
Bạch Ly Mạt không vui trừng mắt nhìn các cô, cực kỳ nhỏ giọng nói: “Câm miệng! Đi xuống đi!”
Hai người cung nữ quá sợ hãi, liên tục thoái lui.
Bạch Ly Mạt ngồi bên cạnh ghế quý phi, ghế quý phi xa hoa này kỳ thật cũng lớn bằng giường, dài hai mét, rộng 1m8, chỉ là dựng thẳng một mặt lên.
Một chỗ chắn, như là chỗ dựa của ghế quý phi.
Anh ta cởi giầy, nhẹ nhàng đi lên, sợ động đến cô nên không kéo chăn đang đắp trên người cô ra, cứ như vậy nhẹ nhàng ôm cô vào trong lòng ngủ. .
Cô gái nhỏ đang ngủ say lập tức nở nụ cười, nhẹ giọng: “Ông chú!”
Lúc này, bên ngoài cung điện của đại hoàng tử – –
Đầy trời sao bao phủ người có bên ngoài có cốt cách rồng phượng, từ khi biết cô vào tòa thành tịch mịch này, một lòng, thời thời khắc khắc lo lắng cho cô.
Đợi, đợi cho đến hừng đông chi hậu, anh ta có thể quang minh chính đại vào gặp cô.
Con mắt lam lục của Bạch Ly Thu giống với Bạch Ly Mạt, nhưng mà hốc mặt của anh ta xinh đẹp hơn, mặc dù bệ hạ bảo vệ vô cùng tốt, nhưng mà mỹ nam trứ danh nước Mạc Ly, rất ít lộ diện, thanh danh rất cao.
Rũ mắt xoay người, lúc vừa muốn rời đi, nghe được tiếng các cung nữ châu đầu ghé tai nhau càng lúc càng gần.
“Cho đến bây giờ tôi chưa từng thấy đại hoang tử để ý với một người phụ nữ như vậy!”
“Đúng thế, hôm nay cô gái đó làm tôi sợ muốn chết, lúc cung y xông vào cả sàn nhà đều là máu, cô ấy cứ như vậy ngã vào trong ngực đại hoàng tử!”
“Nhưng mà cô gái này cũng thật bướng bỉnh, đại hoàng tử đối tốt với cô ấy như vậy, theo đại hoàng tử có gì không tốt, lại phải tìm cái chết.”
“Cẽ lẽ người ta có người trong lòng thì sao? Còn không, không phải là bảo vệ sự trong sạch của mình sao?”
“Mấu chốt là Đại hoàng tử còn chiều cô ấy như vậy, ăn mặc đều là cô ấy nói cái gì là cái đó, hôm nay đại hoàng tử muốn cô ấy, cô ấy cắt cổ tay tự sát, đổi lại là những người phụ nữ khác, đại hoàng tử đã sớm băm ra rồi!”
“Đúng đấy đúng đấy, đại hoàng tử thật sự động tâm rồi sao, thật hâm mộ..”
Tiếng của các cung nữ càng ngày càng xa, Bạch Ly Thu từ trong góc tối đi ra, hai tay rũ xuống bên người nắm lại!
Anh ta vội vàng trở về cung của mình, muốn nói tin tức này cho Lăng Ngạo.
Thế nhưng người này lại tắt điện thoại, số điện thoại phòng bị của Nghê Chiến cũng tắt máy.
Bạch Ly Thu lập tức nổi giận!
Anh ta biết người đàn ông ngồi trên xe lăn này không đáng tin, không bảo vệ được Tống Vĩnh Nhi bị hoàng huynh của anh ta bắt đi, bây giờ có tin tức cũng không liên lạc được!
Nếu như là anh ta, anh ta tuyệt đối sẽ bảo vệ Tống Vĩnh Nhi thật tốt, tuyệt đối không để bất kỳ ai thương tổn đến một cọng tóc của cô!