Chương 205: Hòa thượng bắt quỷ
Tăng nhân trẻ tuổi lách mình vào nhà, đứng trên nóc nhà chính, hô một tiếng "A Di Đà Phật".
Tả Đăng Phong lắc đầu cười khổ, giờ là lúc nào rồi, còn chào hỏi đối phương, xông vào đánh lén may ra còn có phần thắng, còn kêu lên như vậy, khác gì để cho đối phương phòng bị.
Cửa sổ của phòng chưa mất hết song, nên Tả Đăng Phong không nhìn thấy được tình cảnh trong phòng, nhưng sau khi hòa thượng hô A Di Đà Phật, trong phòng vang lên tiếng thét chói tai, một nữ quỷ áo hồng lướt ra, đánh thẳng về phía hòa thượng.
Rất nhiều người sợ quỷ, kỳ thật bộ dáng của quỷ không hề đáng sợ, chẳng khác con người là mấy, chỉ khác chăng là trong cơ thể chúng không có dương khí, âm dương nhị khí mới hợp thành thân thể, không có dương khí, cơ thể sẽ có vẻ hư vô, không đủ chân thật, thoạt nhìn có vẻ phiêu hốt.
Phương pháp tu hành của Phật Môn là trở thành cơ thể Thuần Dương, cả ni cô cũng vậy, nếu ni cô thành chính quả, nơi sinh sản sẽ khép kín, ngực quắt lại, tất cả những đặc thù nữ tính đều biến mất, thế nên làm đạo cô đỡ hơn nhiều, vì Đạo gia tu luyện chính là Kim Đan đại đạo, chỉ cần đan điền trở thành Kim Đan, thì vẫn giữ được cơ thể phụ nữ, nhưng dương khí vẫn được tăng mạnh, bình thường hồn phách rất e ngại dương khí, vì dương khí sẽ làm hòa tan âm khí của âm hồn, nên âm hồn nhìn thấy người tu hành đều sẽ né tránh thật xa.
Nhưng nữ quỷ chẳng những không trốn tránh, lại còn vồ tới hòa thượng, khiến Tả Đăng Phong rất nghi hoặc, chăm chú đánh giá kia nữ quỷ.
Vì Quỷ Hồn ngưng kết âm khí, nên quỷ hồn có thể tùy ý biến hóa hình thể, bình thường chúng đều giữ lại dung mạo của mình khi còn sống, nữ quỷ có hình dáng một thiếu nữ mười sáu tuổi, khuôn mặt tuyệt đẹp, quần áo hở hang, thân thể đẫy đà, trước to sau tròn, chắc chắn là biến ra thế để tận lực dụ hoặc người khác, vì con gái tuổi mười sáu không thể có dáng người nóng bỏng như vậy.
Dưới hạ thể của nữ quỷ có dương khí yếu ớt, chính là dương tinh của người đàn ông, cho thấy nó đã giao hợp thành công, nó biến âm khí thành trảo xông tới tấn công tăng nhân, còn tăng nhân cất bình bát vào lòng, dồn linh khí vào song chưởng, dùng dương khí khắc nó, một nam một nữ, một người một quỷ như đang đấu võ, mày đá tao đạp, mày tới tao lùi, khí thế giao chiến với nhau.
Ban đầu Tả Đăng Phong nhíu mày, sau đó nhắm mắt, không phải vì cảnh phi lễ chớ nhìn, Kỷ Toa cởi đồ hắn nhìn thấy hết mà còn không động tâm, thì mấy thứ do âm khí biến ra giả dối thế lại càng không giá trị, hắn nhắm mắt vì đang suy nghĩ, dưới tình huống bình thường, Quỷ Hồn vô ảnh vô hình, hình thể do âm khí ngưng tụ căn bản không thể chịu nổi dương tinh của đàn ông, đừng nói chịu được, chúng nó phải sợ dương tinh mới đúng, vì thứ đó dương khí cực nặng, sẽ làm tan biến âm khí của Quỷ Hồn, từ xưa tới nay có rất nhiều nữ quỷ mị hoặc đàn ông tới giao hợp, nhưng đều là do dục niệm khi còn sống của nữ quỷ xui khiến, chứ hai bên không hề xảy ra chuyện gì, dù dương tinh có tiết ra ngoài, nó cũng sẽ né tránh, vì không có lợi gì cho nó.
Nhưng nữ quỷ lại hoàn toàn khác biệt, nó có thể mang theo dương tinh, chứng tỏ nó khác với quỷ hồn, làm sao nó có thể làm được chuyện đó, và… nó lấy dương tinh để làm gì?
Một tiếng Phật niệm làm Tả Đăng Phong mở mắt.
"Nam mô A Di Đà Phật." hòa thượng hô to sáu chữ. Phật gia có rất nhiều chân ngôn, theo đó có rất nhiều quy củ, A Di Đà Phật và nam mô A Di Đà Phật cũng vậy, bình thường để sử dụng khi giao tiếp nói chuyện, nhưng khi đọc to có nghĩa muốn mời Phật tổ phù hộ, tăng cường hiệu quả phòng ngự.
Nhưng hòa thượng rõ ràng tu vi không đủ, đọc chân ngôn xong, dương khí trên người không tăng, vẫn bị trảo bằng âm khí công kích, thậm chí xé vỡ.
"Úm ma ni bát mi hồng." hòa thượng đổi sang sáu chữ Đại Minh chú, đây là pháp chú của Quan Thế Âm Bồ Tát, Tả Đăng Phong từng ở chung một thời gian dài với Thiết Hài, lúc nhàn hạ hay thường xuyên luận đàm về Phật giáo, Thiết Hài là người hiền lành, ngoài Dịch Cân Kinh thì cái gì biết cũng nói hết, nên Tả Đăng Phong hiểu biết rất nhiều về Phật gia, sáu chữ Đại Minh chú đơn giản, nhưng đơn giản không có nghĩa là không có hiệu quả, mà có tác dụng tiềm ẩn "Mượn uy mãnh thần lực, hàng quỷ mị yêu ma."
Đọc xong chú niệm, linh khí của hòa thượng tăng vọt, tốc độ xuất chưởng nhanh hẳn, đánh trúng vai trái của nữ quỷ. Nữ quỷ bị thương, lộ vẻ đau đớn, nhưng chỉ tránh né một lúc là đã trở lại bình thường, tiếp tục chiến đấu.
Tả Đăng Phong và Thập Tam ngồi xem cuộc vui, nữ quỷ làm hắn rất tò mò, âm khí của nó thật mạnh, hòa thượng trẻ tuổi không phải là đối thủ của nó, giằng co được đến giờ là vì hòa thượng niệm chú ngữ, và do trong cơ thể nữ quỷ có dương tinh (làm giảm bớt âm khí của nó), Tả Đăng Phong không hiểu sao nó không bỏ chút dương tinh bất lợi kia đi, dương tinh có lợi gì cho nó?
Phu gõ mõ đi bắt quỷ, chẳng còn ai gõ mõ cầm canh, Tả Đăng Phong giơ đồng hồ lên xem, thấy đã qua canh năm, nữ quỷ cũng biết điểu này, nên mấy lần cố gắng thoát khỏi tay hòa thượng nhưng không được, sốt ruột quá hoá giận, nữ quỷ trở nên công kích cực kỳ nhanh sắc bén, giật đứt một mảng thịt trên ngực hòa thượng, dương khí có thể làm thương tổn âm hồn, thì âm khí cũng có thể làm thương tổn thân thể con người.
"Bàn Nhược Ba La Mật." hòa thượng nổi giận, bấm tay bắt quyết, bắt pháp ấn siêu độ của nhà Phật công tới nữ quỷ, câu niệm là một câu độ pháp chân ngôn trong (( Quan Tự Tại Bồ Tát Tâm Kinh )), nguyên bằng tiếng Phạn, tạm dịch ra là ‘Chúng sinh chuốc khổ khó thấy bờ, siêu độ đến nơi bỉ ngạn bất sinh bất diệt’, có thể độ hóa con người trở nên lương thiện, có thể tiêu diệt quỷ quái.
Tuy chú ngôn ở trong (( Bồ Tát Tâm Kinh )) nhưng không phải do Bồ Tát nói, (( Bồ Tát Tâm Kinh )) là kinh văn do Phật tổ lưu lại, được Bồ Tát đồng ý, pháp ấn trong Phật gia và chỉ quyết của Đạo gia không phải ai cũng làm được, vì độ uốn lượn ngón tay khi thực hiện rất khó, người thường không thể nào thực hiện.
Người thường hay lẫn lộn chú ngữ Phật gia và chân ngôn Đạo gia, dùng Bàn Nhược Ba La Mật làm thí dụ, người không biết sẽ tưởng lầm đó là chân ngôn của Đạo gia, nếu tên đạo sĩ giả hiệu nào ngu tới ngay trước mặt Tả Đăng Phong niệm câu này, thế nào cũng bị hắn đập cho rơi răng cửa.
Pháp ấn của hòa thượng đánh trúng nữ quỷ, nữ quỷ hét lên một tiếng, rơi bắn vào vách tường, xuống đất, bị thương không nhẹ.
Tả Đăng Phong là người ngoài cuộc, nhìn càng rõ, lòng càng khó hiểu. Quỷ hồn bình thường, đương nhiên có thể xuyên tường, hoặc biến thành vô hình tránh né công kích, nhưng nữ quỷ lại đập vào tường, cho thấy âm khí của nó đã trở thành thực chất, như thế nếu nó đã không thể xuyên tường, thì chắc chắn cũng không thể xuống mồ, vậy ban ngày nó tránh né ở chỗ nào?
Hơn nữa, Quỷ Hồn làm sao có thể có được hình thể thực chất, tuy hình thể của nữ quỷ rất mỏng, nhưng thật sự đã trở thành vật chất chân thật, điều vi phạm quy tắc về âm dương, nếu cứ để nó tiếp tục phát triển, nó rất có thể có được thân thể chẳng khác gì con người.
Nữ quỷ bị thương nặng, giận dữ bỏ hết dương tinh trong người, âm khí mạnh hẳn lên, quỷ trảo dài thành ba tấc, chộp vào cổ họng hòa thượng.
Tả Đăng Phong thấy tình thế không ổn, rút một viên ngói định ném xuống giúp hòa thượng, nhưng không ngờ hòa thượng móc bình bát vàng ra khỏi áo, lầm rầm gì đó trong họng.
Tả Đăng Phong không thấy cái bình bát kia có gì khác thường, nhưng hắn có thể cảm nhận được dương khí nơi đây đột nhiên tăng vọt, nữ quỷ đang mạnh mẽ công tới lập tức bủn rủn, rên lên đau đớn, biến thành một bà già tóc bạc da mồi.
Đồ dùng thường ngày của người tu đạo hoặc hòa thượng thường bị lây nhiễm ít hoặc nhiều linh khí của bản thân, bình bát rất có thể do sư phụ của hòa thượng truyền lại cho hắn, hèn gì hòa thượng tuổi còn trẻ mà lại dám hành tẩu giang hồ, bắt quỷ hàng yêu, thì ra ỷ vào có chỗ dựa vững chắc.
Tả Đăng Phong vốn muốn giúp hòa thượng, nhưng hắn đổi ý, chuyển sang giúp nữ quỷ., Nữ quỷ tuy đáng giận, nhưng khả năng cô đọng thật thể làm Tả Đăng Phong cảm thấy hứng thú, chắc chắn trên người nó có điều cổ quái, có được năng lực vốn không nên có, Tả Đăng Phong muốn tìm ra nguyên nhân trong đó.
Tả Đăng Phong làm gì cũng có mục đích, chuyện không đơn thuần là hiếu kỳ, hồi trước lúc hắn khiêng quan tài của Vu Tâm Ngữ đã cảm thấy quan tài nhẹ hẳn đi, chứng tỏ có thể xác Vu Tâm Ngữ đã không còn nữa, dù có tìm được sáu con địa chi âm, hắn cũng không thể giúp Vu Tâm Ngữ ăn nội đan được, hắn không biết nội đan đó ngoài làm khởi tử hồi sinh có thể làm thịt xương hồi hồn hay không, nên hắn muốn tìm ra biện pháp giúp thân thể Vu Tâm Ngữ trở lại như cũ.
Tả Đăng Phong dồn linh khí vào tay phải, ném viên ngói ra...