Lông mày Lý Thanh Sơn lập tức dựng lên, kẻ nào ăn gan hùm mật gấu dám đến chỗ hắn gây chuyện. Màn đêm đen đặc, mây đen bao phủ, tiếng sấm vang bên tai không dứt, trời lúc sáng lúc tối. Những tia chớp giật đan xen giữa bầu trời, một bóng người quen thuộc sừng sững giữa không trung, bộ đạo bào cũ nát trên thân tung bay dù chẳng có gió, những dòng điện quấn quanh người hắn tựa như long xà, chẳng khác gì Lôi Thần giáng thế. Đó chẳng phải là Chu Thông hay sao!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.