Khương Sơn Thành thầm mừng rỡ, không ngừng đưa rượu tới, đưa bao nhiêu thì Thu Hải Đường uống bấy nhiêu, không chút do dự. Từ đầu tới cuối, chỉ mình hắn nói liên miên, còn nàng thì im lặng không lên tiếng. Chẳng mấy chốc, mặt Thu Hải Đường đã đỏ bừng, đôi mắt đẹp như nước, ánh mắt thẫn thờ, xinh đẹp đến độ không gì tả xiết. Trong mắt chất chứa vẻ buồn bã, nhưng bởi tu luyện mị thuật khổ cực nhiều năm, nên một cái nhăn mày hay một nụ cười của nàng đều tràn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.