“Săn bắn sao? Đúng như ta nghĩ, đáng tiếc con mồi của ta còn lớn hơn nhiều, nếu không thì cũng chẳng ngại nhúng tay vào.” Lý Thanh Sơn tự lẩm bẩm, rồi lại cầm lấy quyển sách bị hắn đặt trên bàn kia, cẩn thận nghiên cứu bìa sách. Tên sách đã mờ lắm rồi, hơn nữa kiểu chữ còn vô cùng cổ điển, chỉ loáng thoáng nhìn ra hai chữ “thần thoại”. Thứ như sách, trừ khi đặt trong túi Bách Bảo không lấy ra, nếu không dù giữ gìn thế nào đi nữa cũng không ổn, cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.