Người áo xanh đứng dậy: “Ngươi có thể ở chỗ này chờ ta không?” Lúc này, những tia sáng le lói cuối cùng nơi chân trời đã bắt đầu tắt. “Không được rồi, ta còn có việc.” Dư Tử Kiếm tiêu sái rời đi, trong lòng thầm nghĩ ngươi là ai mà muốn ta phải chờ ngươi, đúng là một kẻ quái dị! “Ngươi tên là gì?” “Ta tên là Dư Tử Kiếm.” Dư Tử Kiếm cũng không quay đầu lại mà nói. “Ta...Tên ta là Phó Thanh Khâm.” Dư Tử Kiếm đã rời khỏi khu phế tích, đi thẳng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.