“Nếu còn không thấy được cái này thì thực sự là sống uổng mấy ngắn năm nay rồi.” “Nhìn ra thì sao, lẽ nào ta xa ngươi thì sẽ không sống được sao?” Đằng phu nhân cười khẩy nói. “Đây là lỗi của ta, ngươi nên đi ra ngoài từ lâu, như vậy thì sẽ nhận ra thế giới này rất rộng lớn, cũng không phải là dáng vẻ mà ngươi thấy trong năm ngàn năm này, ta chỉ vừa khéo là một cái cây đầu tiên mà ngươi gặp phải thôi.” “Không phải vừa khéo, mà là số mệnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.