Mây đen lan ra không khác nào mực ở trong nước, trôi nổi không ngừng tựa như vật sống, trong đó có vảy và móng lúc ẩn lúc hiện. Một đôi mắt rông sáng lên, thờ ơ liếc hắn một cái mà chẳng khác gì bị kiếm sắc xuyên thủng. Sau đó Long Vương thu hồi tầm mắt, mực nước như mây đen xẹt qua đỉnh đầu, lại chớp mắt một cái thì đã đến một đầu khác của chân trời. Lý Thanh Sơn cúi đầu, chỉ thấy một dấu nét mực nhuộm trên ngực không ngừng hiện rõ và...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.