"Về sau, về sau không biết tại sao ngày càng trở nên...Kỳ thật ta cũng giống như Đan Thanh, tuy rằng thích vẽ tranh, nhưng thật đúng là không có ý định thành hôn với một bức tranh, đúng là thế sự khó lường!” Chử Sư Đạo cười thở dài, hắn cầm cuộn tranh giống như là cầm một trân bảo tuyệt thế, tràn ngập quyến luyến không rời. Lý Thanh Sơn và Như Tâm nhìn nhau, đều không nói gì. Thứ hắn dốc trọn vào trong đó không phải là mực vẽ, mà là tình cảm cả đời, làm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.