Ánh sáng xanh chợt lóe, Phó Thanh Khâm đã biến mất tăm. Hoa Thừa Lộ chỉ vào đầu, nói nhỏ: “Không lẽ người này bị bệnh gì sao?” Dư Tử Kiếm nói: “Hình như hắn có vẻ rất buồn.” Hoa Thừa Tán hỏi: “Các ngươi quen biết nhau sao?” Dư Tử Kiếm lắc đầu, nhưng hình như đã từng gặp nhau ở nơi nào, không phải ở trên núi Thanh Đằng, cạnh ao nhỏ, mà là vào lúc càng xa xăm nào đó. Hoa Thừa Tán cúi đầu suy nghĩ, Thanh Khư Kiếm đúng là đã xuất thế, Phó Thanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.