“Ngươi cười cái gì?” “Kể từ hôm nay, ai cũng không thể mang một cọng lông của hắn tới nữa. Bởi vì hắn đã đã biến mất cùng với Thanh Đằng sơn rồi.” “Biến mất rồi?” La Ti Chu Hậu tỏ ra hơi khó hiểu. “Ngươi đang nói bậy bạ gì thế?” Huyết Ảnh nhíu mày. “Hết cách rồi, ra tay hơi nặng một chút.” Lý Thanh Sơn xòe tay nói. La Ti Chu Hậu ngoắc ngón tay, một mặt gương hình bầu dục xuất hiện nơi góc điện, tỏa ra ánh sáng chói lòa. Đây là một món pháp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.