Lý Thanh Sơn vừa chạy tới Phương Đình phố, mới ở xa xa mà đã nghe được tiếng sáo trúc, chúng lướt qua cổ lau mênh mông vô bờ, cùng dập dờn với gió ấm giữa đêm hạ. Bên bờ sông lớn có một tòa trang viên, tiếng sáo bắt nguồn từ nơi đó. Bên ngoài trang viên là những đôi mắt của yêu thú lấp lóe không yên tựa như ánh sao, chúng liên tục áp sát rồi lại không ngừng bị âm sắc vô hình kia ép lui. Vài đệ tử Nhạc gia ngồi ở lương đình trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.