Lý Thanh Sơn nhíu chặt lông mày, sát khí tuôn ra, nhếch mồm lộ ra răng nanh dài ngoằng, sinh ra một cỗ mùi máu tanh, muốn cắn đứt luôn cái cổ trắng nõn của nàng. Thu Hải Đường quả quyết nhắm chặt mắt, chuẩn bị nghênh tiếp sự lăng nhục sắp đến, chợt nhớ tới Hoa Thừa Tán, trong lòng chua xót, bất hạnh đến nhường này, cần gì phải làm hắn thêm đau lòng, thà ra đi trong sạch còn hơn! Một giọt lệ từ khóe mắt trượt xuống, nàng liền muốn thúc động linh khí trong cơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.