“Nhưng tại sao ta phải làm như vậy?” Hùng Ưng nhìn chăm chú về phương xa. “Ngươi...Ta…” Quái vật cũng biết rơi lệ. “Muốn làm người thì tu hành đi! Muốn hận ta thì hận đi! Cũng giống như hận bọn họ vậy, đó là quyền tự do của ngươi.” Cuối cùng Hùng Ưng cũng nhìn về phía nàng. “Ngươi đi chết đi, ta không phải con gái ngươi!” Quái vật phất cánh tay như cánh chim lên, dáng vẻ trượt từ vách đá cao xuống thật khó coi. “Đó cũng là quyền tự do của ngươi.” Cặp mắt ưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.