“Sao nào, nghỉ ngơi tốt chứ? Hay là dùng hết sức lực ở trên giường rồi nên không có sức để tái chiến, vậy thì ngoan ngoãn nằm xuống đi!” Lý Thanh Sơn vặn vặn cái đầu, chỉ nghe hai tiếng “răng rắc” vang lên, xương gáy hơi lệch vị trí một chút lập tức trở lại vị trí cũ, trên mặt hắn là nụ cười khẩy cùng với đôi mắt dần biến thành màu đỏ đậm như máu. Trong lúc tiêu hóa viên yêu đan của Cường Thạch thì sát ý ẩn chứa trong nó cũng đều bộc phát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.