Lý Thanh Sơn không còn vướng bận gì nhưng vẫn ngắm nhìn Phật quốc với kim quang cuồn cuộn vô tận, cùng với những khuôn mặt tràn ngập địch ý ở xung quanh, trong lồng ngực chợt sản sinh ra nỗi kích động giương đao cưỡi ngựa: “Để ta tới thỉnh giáo thủ đoạn của chư vị, nếu làm quỷ dưới đao của ta thì xuống dưới âm ty cũng đừng vội oán trách, đến đây đi!” “Yêu nghiệt, chớ ăn nói ngông cuồng!” Người ra tay trước tiên là một nam tử trung niên mặt mày sáng sủa nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.