Thiên phú tốt tới một trình độ nhất định tựa như Tiểu An, càng làm cho gia chủ các gia không để ý tới quy củ, trực tiếp đứng ra dẫn đi, ngay cả thi cũng không cần thi. Con đường tu hành, tôn sùng cường giả, không có đạo lý gì để nói hết. “Ồ, vậy cũng được.” Lý Thanh Sơn thấy kỳ quái, có chuyện làm ăn mà lại không làm. Lúc này, đám Luyện Khí sĩ túm năm tụm ba tới đây. Ánh mắt Tôn Phúc Bách lấp lánh: “Khách của ta tới rồi, ngươi đi đi!”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.