“Đại sư không cần khách sáo, đây là việc ta nên làm.” Ai muốn cứu tên lão hòa thượng ngươi chứ, Trương Huyền Phong lại nói: “Khởi bẩm Vương gia, không bằng công bố bàn cờ này với công chúng, làm cho người trong thành cũng chứng kiến được cờ nghệ cao siêu của Vương gia.” “Ngươi sợ ta ăn gian sao? Được thôi, tùy các ngươi!” Một lúc sau, một tấm vải được làm thành hình bàn cờ cực lớn được treo ở bên ngoài lâu. Keng, một quân đen rơi xuống bàn cờ, Dương Diệu Chân đã đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.