"Đã qua đời rồi." Ánh mắt Lý Thanh Sơn lóe lên, không hỏi tiếp nữa. Rất nhiều năm trước, Tôn Phúc Bách đã là một ông lão, vượt qua thiên kiếp lần thứ nhất đã là cực hạn, có thể là tuổi thọ đến cuối, nhắm mắt xuôi tay, hoặc có thể là gặp phải chuyện không may, người chết như đèn tắt, đã không còn quan trọng nữa rồi. Ở thời điểm này, ngay cả ôn chuyện cũ cũng có vẻ kệch cỡm, hắn chỉ nói: "Ta đã không còn là đệ tử Tiểu Thuyết gia nữa rồi." Đại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.